Blogger Widgets

Friday, May 30, 2014

Ôi Quê Hương! Buồn lắm...

QLB
Nguyên Thạch (Quanlambao)

Đất nước tôi
một quốc gia vô phước!
bao ngàn năm
vẫn xuôi ngược...ngược xuôi
dân nước tôi
qua bao thế hệ... vẫn ngậm ngùi
lê cuộc sống
hỏi gì vui để sống?.

Từng người Việt
từng tâm hồn lắng đọng
buồn khôn nguôi
đau nòi giống điêu tàn!
nỗi buồn dài từ thuở Hồng Bàng
kéo mãi miết đến Văn Lang lập quốc.

Bao ngàn năm
mang nỗi buồn chất ngất
bao ngàn năm
vờ vật với đời
bao ngàn năm
nào được nghỉ ngơi!
Thượng đế có thấu cho lời cầu nguyện?.

Vốn nhỏ bé
nay mất dần đất biển
bọn manh tâm dâng hiến sơn hà
họ đê tiện
họ phản bội tiên tổ ông cha
Sài lang dã thú, điêu ngoa quỉ quyệt...

Họ vô cảm
dửng dưng
câm
điếc...
Trước nỗi đau tộc Việt khóc than
Bọn hạ cấp hèn ươn...chỉ biết vật chất bạc vàng
mà quên hẳn giang san, xương máu.

Họ là những tên đồ tể mưu ma hung bạo
bán nước buôn dân, trân tráo điếm đàng...
Họ đã hiện nguyên hình là lũ tham quan
ngấm ngầm toa rập với giặc thù ngoại bang truyền kiếp.

Việt Nam tôi
dài nỗi buồn tội nghiệp
năm tiếp năm gánh kiếp gia nô
xưa có Lê Mạc
nay có đảng Hồ
vùi chôn đất Việt tận đáy mồ sâu thẳm...

Quê Hương!
Ôi Quê Hương!
Buồn lắm.

Nguyên Thạch
 
 


2 comments:

Unknown said...

Đất nước tôi thon thả giọt đàn bầu
Nghe dịu nỗi đau của mẹ
Ba lần tiễn con đi, hai lần khóc thầm lặng lẽ
Các anh không về mình mẹ lặng im.

Đất nước tôi, đất nước tôi, đất nước tôi!
Từ thuở còn nằm nôi
Sáng chắn bão giông, chiều ngăn nắng lửa
Lao xao trưa hè một giọng ca dao
Lao xao trưa hè một giọng ca dao.

Xin hát về người đất nước ơi!
Xin hát về mẹ Tổ Quốc ơi, suốt đời lam lũ
Thương lũy tre làng bãi dâu bến nước
Yêu trọn tình đời muối mặn gừng cay.

Xin hát về người đất nước ơi!
Xin hát về mẹ Tổ quốc ơi, mấy mùa không ngủ
Ngăn bước quân thù phía Nam phía Bắc
Vai mẹ lại gầy gánh gạo nuôi con.

Đất nước tôi thon thả giọt đàn bầu
Nghe dịu nỗi đau của mẹ
Ba lần tiễn con đi, hai lần khóc thầm lặng lẽ
Các anh không về mình mẹ lặng im.

Đất nước tôi, đất nước tôi, đất nước tôi
Từ thuở còn nằm nôi,
Sáng chắn bão giông, chiều ngăn nắng lửa
Lao xao trưa hè một giọng ca dao,
Lao xao trưa hè một giọng ca dao...

Xin hát về người đất nước ơi
Xin hát về mẹ Tổ Quốc ơi, tảo tần chung thủy
Như những câu hò lắng trong tiếng sáo
Đêm lại dặt dìu tiếng mẹ ru con
Xin hát về người đất nước ơi
Xin hát về mẹ Tổ Quốc ơi! Vẫn còn gian khổ
Hạt thóc chia đều dẫu no dẫu đói
Ta vẫn vẹn tình đắng ngọt cùng vui.

Đất nước tôi, đất nước tôi, đất nước tôi!
Sáng ngời muôn thuở khi trăng đã vào cửa sổ đòi thơ.

HOANG HOA THAM' said...


Xin Cảm ơn Nguyên Thạch. Bài thơ Anh viết tựa hồ như một bài Văn Tế trước Đền thờ Tổ tiên , từ đời Vua Hùng Vương cho đến biết bao nhiêu là ANH HÙNG DÂN TỘC TỪ NGÀN XƯA . Đây cũng là bài văn tế trước ĐÀI TƯỞNG NIỆM CHIẾN SĨ TRẬN VONG - muôn triệu người Chiến Sĩ Vô Danh đã bỏ mình vì Tổ Quốc . Đâu đây nghe tiếng khóc than của 1 Dân Tộc bị phản bội, bị lừa dối .