Blogger Widgets

Thursday, December 11, 2014

Thương một vầng trăng - Minh Hằng và dáng đứng

image
QLB
Nguyên Thạch (Quanlambao)
 
Minh Hằng và dáng đứng
 
(Cho Bùi Thị Minh Hằng,Thúy Quỳnh và Nguyễn Văn Minh)

Ôi dáng đứng hiên ngang tuyệt đẹp
Tóc ngã màu nét cằn cỗi quê hương

Chị là niềm tin
Là chiến sĩ
Là tình thương
Là còi giục trên bước đường tranh đấu.




Giặc đến đây?
Đã gây bao đau thương trên Quê Hương yêu dấu
Vì nhân dân, chị giấu niềm riêng
Dấn thân hiểm nguy
Chấp nhận muộn phiền
Nuôi hy vọng mai dân tộc được bình yên hạnh phúc...


Ngày hôm nay, dẫu thân tù ngục
Chị vẫn hiên ngang...chưa ngã gục bao giờ
Mến mộ người, tôi xin tặng bài thơ
Cùng lời cầu nguyện cho đất nước sớm đến bến bờ Dân Chủ.


Trên cằn khô, hoa xương rồng đơm nụ
Tỏa sắc màu của Dân Chủ Tự Do
Chị là niềm tin
Là anh thư
Là hạnh phúc
Là ấm no
Là thủy thủ lái con đò về bến hẹn.


Trước lang sói bủa vây thân liễu tim son...gợi nỗi buồn len lén
Tận tâm giao, uất nghẹn trào dâng
Đôi mắt bất khuất sáng trong... Bùi Hằng đẹp vô ngần
Tỏa nét Trưng Triệu của một công dân ngời dáng đứng.

 

***


Thương một vầng trăng
     
- (Cho một người đấu tranh mang tên vầng trăng tỏ)
 

Trong đêm tối, trăng tỏa đường soi lối
Mây đen ơi
Đành phủ tối vầng trăng
Tôi vẫn mơ đêm tối có cung Hằng
Trong mò mẫm có ánh trăng soi ngõ

Đời gian khó, thêm nhọc nhằn gian khó
Hận cho ai dìm trăng tỏ, để lối ngõ ngập đêm đen
Quê Hương ơi, màn đêm phủ không đèn
Ma trơi quỉ ám, chúng là những tên hèn bán nước!.

Dân tôi ơi, khối mảnh đời xuôi ngược
40 năm!
Hỏi được gì chăng?

40 năm!
Đầy lệ đổ!
Đầy thù hằn!
Kiếp trâu ngựa!
Vạn khó khăn tiếp nối.

Vầng trăng ơi
Đừng chìm sâu khuất vội
Anh em tôi vẫn cần lối tiến lên
Vọng ngàn xa, trống Quang Trung , tiếng giục vang rền
Biển Đông khóc... mông mênh lời mẹ gọi.


Vầng trăng yêu, hãy đưa tôi về một cõi
Xuân nở hoa, tiếng cười nói xôn xao
Có tiếng chim ca líu lo...tình thôn nữ dạt dào
Nền nhân bản tình trao nồng ấm.

Trăng ơi trăng
Đường còn xa vạn dặm
Đầy gian lao bởi còn lắm hung tàn
Lá đổ mùa thu!
Nhưng rừng vẫn ươm nụ xuân sang
Ai đành cắt ánh trăng ngàn dấu ái.

Ôi Quê hương!
Cõi hồn tê tái
Mây mùa thu vẫn mãi đi hoang
Nên tình quê chưa kết mối vẹn tròn
Đau lòng mẹ, những đứa con lạc lối

Vầng trăng ơi
Dẫu đêm đen nhưng xin đừng khuất vội
Biển mênh mông lạc lối trùng xa
Chờ dân tôi quét sạch bóng gian tà
Chào xuân thắm, có Hằng Nga hòa nhịp.



Nguyên Thạch
 
 


No comments: