Đỗ Thành Công
Chế độ, đảng phái chỉ là giai đoạn. Dân tộc và đất nước mới lâu dài. Nhưng chế độ bạo ngược, lãnh đạo tham lam, ích kỷ và ngu muội, có thể đưa dân tộc và đất nước đến chỗ hủy diệt. Trước bối cảnh bị Hán hóa, câu hỏi đặt ra đối với Cộng Đồng Người Việt ở Mỹ, chúng ta có nên ủng hộ chính phủ Mỹ, bán vũ khí sát thương tối tân cho chế độ độc tài Hà nội? Đây là câu hỏi mà chúng ta cần thận trọng suy nghĩ, phân tích và trả lời. Mặc dù, thực tế chính trị cho thấy là vì quyền lợi của Hoa Kỳ trong chiến lược ngăn chận Trung Cộng và tạo ảnh hưởng lên vùng Đông Nam Á, Hoa Kỳ bán một số vũ khí sát thương cho CSVN là điều sẽ xảy ra. Dĩ nhiên, khi VN vẫn còn là một quốc gia Cộng sản độc tài, thì cho dù có vũ khí tối tân, chế độ toàn trị cũng không đủ khả năng giữ nước. Bên cạnh đó, thực tế là Hoa Kỳ cũng không thể giao công nghệ quân sự tối tân, cho một nước Cộng sản không đáng tin cậy, vì kỹ nghệ bí mật đó, có thể lọt vào tay một nước thứ ba như Trung Cộng hay Liên Sô.
Dù vậy, ở bất cứ góc độ nào, chọn cho mình một thái độ vẫn là điều cần thiết, vì chúng ta cần cho Hoa Kỳ biết quan điểm của mình, dù quan điểm đó có tính khả thi hay không? Với sức mạnh của tài chánh và lá phiếu, người Mỹ gốc Việt có thể tạo ảnh hưởng trực tiếp lên Lập Pháp. Qua đó, nguyện vọng của chúng ta được lắng nghe và những áp lực này, sẽ chuyển lên Hành Pháp, tức là chính quyền, bất kể chính quyền đó do đảng nào lãnh đạo. Về thực tế chính trị, Hành Pháp Mỹ quyết định theo quyền lợi của Mỹ và chính sách của chính quyền đuơng thời. Thí dụ, trước đây, việc vận động đưa Việt Nam vào danh sách các quốc gia đàn áp Tôn giáo có rất nhiều Dân cử Hoa Kỳ ủng hộ. Ngay cả Uỷ ban về Tôn giáo, một Uỷ ban Quốc tế độc lập do Chính phủ Hoa Kỳ lập ra để cố vấn về chính sách tôn giáo, cũng đã đề nghị đưa Việt Nam vào danh sách này, nhưng chính quyền Hoa Kỳ vẫn không lắng nghe.
Việc bán hay yểm trợ một số vũ khí sát thương cho Việt Nam cũng có thể sẽ diễn ra theo qui trình này, cho dù chúng ta không đồng ý, và vận động giới Lập Pháp ủng hộ quan điểm của chúng ta. Trước khi có xung đột biển Đông, Hà nội đã vội vã thả vài tù nhân bất đồng chính kiến trong danh sách Hoa Kỳ quan tâm để lấy điểm nhân quyền. Tuy nhiên, danh sách mua vũ khí sát thương vẫn chưa thể thông qua. Có thể không vì thành tích nhân quyền tồi, mà vì Hà nội đang bị kẹt giữa gọng kềm của Trung Cộng, nên Hoa Kỳ đã đắn đo.
Biến động ở biển Đông đã dẫn đến các vận động tích cực của Nhật trong nỗ lực thành lập khối Á Châu “NATO”. Khối này, sẽ là những hàng rảo cản hiệu quả nhất trước nanh vuốt và tham vọng của Trung Cộng. Dù vậy, Việt Nam cũng không thể nằm trong Liên minh Quân sự này, vì Hà Nội đã trở thành con cờ chư hầu của Trung Cộng. Gần đây, Hoa Kỳ đã cảnh báo trước dư luận quốc tế về chi tiêu quốc phòng của lãnh đạo Bắc Kinh. Theo Hoa Kỳ, chi tiêu đã lên đến gần $145 tỷ đollars cho tham vọng hiện đại hoá quân sự và Hán hoá của Trung Cộng. Do đó, ngay cả Việt Nam có tốn tiền của, mua được vũ khí sát thương tối tân từ Hoa Kỳ, nhưng Việt Nam không nằm trong khối Liên minh Quân sự, thì Việt Nam cũng sẽ bị Trung Cộng uy hiếp. Chi tiêu quốc phòng Việt Nam báo cáo 2 tỷ đollars hàng năm, nhưng có thể trên dưới 10 tỷ theo nhận định của các chuyên gia quốc tế. Con số này, so với $145 tỷ dollars của Trung Cộng, cũng chỉ là muối bỏ biển.
Khi vai trò Liên minh Quân sự Á Châu hình thành và nhóm lợi ích kinh tế đa quốc gia nằm trong khu vực Thái Bình Dương (TPP) là một thực thể, con cọp Trung Cộng sẽ bị bao vây trong gọng kềm của Liên Minh, do Mỹ Nhật và Úc là những đồng minh trụ cột dàn dựng. Hà Nội hiện đang bị áp lực từ Trung Cộng nặng nề, có thể Trung Cộng đang ép Việt Nam không nên tham gia khối thị trường Thái Bình Dương (TPP) như đã từng ép Việt Nam khoan vào WTO. Vì theo Trung Cộng, đây là khối nằm trong chính sách “quyền lực mềm”, bên cạnh Liên Minh Á Châu, một thứ “quyền lực cứng”, mục tiêu chỉ để bao vây và tiêu diệt Trung Cộng. Vì vậy, một Hà Nội, đàn em bù nhìn nằm trong khối đó, cũng sẽ làm cho Bắc Kinh giận dữ.
Trong năm lý do nhận định trên tờ Forbes, Loren Thompson cho rằng Trung Cộng không phải là đối thủ của Mỹ, vì nạn lão hóa dân số, độc quyền chính trị, bị khó khăn và áp lực của Tây Tạng, Liên Sô, Ấn v.v.., kinh tế lệ thuộc vào toàn cầu vì trông cậy vào xuất khẩu với bình quân $10,000 dollars cho hơn 1.3 tỷ dân số, và sau cùng là quốc phòng chỉ để “diễu võ giương oai” đối với Mỹ, vì khả năng Trung Cộng còn yếu, và tệ trạng tham nhũng trầm trọng nằm trong Bộ Quốc Phòng. Chỉ so sánh sơ về đầu đạn nguyên tử của hai nước, trong khi hơn 250 đầu đạn nguyên tử của Trung Cộng chưa thể bắn thẳng tới Mỹ thì 4,600 quả hoả tiễn nguyên tử Mỹ, bắn thẳng từ máy bay hay hoả tiễn liên lục điạ đã có thể tàn phá Bắc Kinh, sau khi bắn hết, Mỹ vẫn còn có hơn 2,700 quả hoả tiễn nguyên tử dự phòng. Cuộc chạy đua vũ trang của Trung Cộng, trong tham vọng bá chủ biển đông và Hán hoá các nước vùng Thái Bình Dương cho thấy Trung Cộng công khai đối đầu với thế giới. Trong bối cảnh đó, con cháu nhà Hán phải lạnh gáy, nếu không muốn bị tiêu diệt như chế độ Phát xít của Hitler.
Nếu còn mơ hồ về tham vọng của Bắc Kinh và chưa thấy sự hoang tưởng của cánh diều hâu Trung Cộng, thì chúng ta cần nghe ông Cựu Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng Trung Cộng, Trì Hạo Điền phát biểu, ”Cả Trung Quốc và Đức thời Hitler có những điểm tương đồng. Cả hai đều tự thấy là dân tộc mình hơn tất cả các sắc dân khác trên thế giới. Cả hai quốc gia đều đã từng bị ngoại bang xâu xé, lợi dụng. Đều có khuynh hướng thuần phục quyền lực một cách tuyệt đối, có tinh thần chủ nghĩa xã hội-quốc xã, bị đặt trong hoàn cảnh thiếu thốn, chật chội vì mức độ dân số tăng trưởng, và đều trong tình huống thuần một quốc gia, một đảng phái, một lãnh đạo và một chủ thuyết”.
Trì Hao Điền cũng nhận định “Chế độ Hitler có lẽ chỉ tồn tại trong một khoảng khắc vì sự nhầm lẫn của lịch sử. Không phải Đức Quốc Xã mà Trung Quốc chính là lực lượng đáng tin cậy, để có thể chống lại hệ thống chính trị dân chủ nghị viện của các nước phương Tây”.
Tình hình Châu Á đang nóng lên như một lò thuốc súng trước tham vọng của Trung Cộng. Điều này, giống như thời thế chiến thứ hai khi Đức Quốc Xã xâm chiếm Châu Âu và Liên Bang Sô Viết. Đây là những chuyển dịch lập lại của lịch sử mà hồi thế chiến thứ hai, Hitler và Mussolini, hăm he muốn làm bá chủ đồ vương. Hiện nay, từ Âu Châu đã chuyển qua Á Châu, con cọp Trung Cộng đang muốn đóng vai Đức Quốc Xã, Hitler và lôi kéo đàn em Việt Nam, làm đồng minh tay sai, đóng vai Phát Xít Ý, Benito Mussolini. Vừa cho thêm vây, thêm cánh, vừa chết chung cho vui.
Chế độ, đảng phái chỉ là phương tiện và tạm thời. Dân tộc, đất nước mới là cứu cánh và trường cửu. Nhưng chế độ bị cai trị bởi những lãnh đạo tham lam, ích kỷ và ngu muội, chế độ đó sẽ đưa cả dân tộc và đất nước đến chỗ bị hủy diệt.
Chế độ, đảng phái chỉ là giai đoạn. Dân tộc và đất nước mới lâu dài. Nhưng chế độ bạo ngược, lãnh đạo tham lam, ích kỷ và ngu muội, có thể đưa dân tộc và đất nước đến chỗ hủy diệt. Trước bối cảnh bị Hán hóa, câu hỏi đặt ra đối với Cộng Đồng Người Việt ở Mỹ, chúng ta có nên ủng hộ chính phủ Mỹ, bán vũ khí sát thương tối tân cho chế độ độc tài Hà nội? Đây là câu hỏi mà chúng ta cần thận trọng suy nghĩ, phân tích và trả lời. Mặc dù, thực tế chính trị cho thấy là vì quyền lợi của Hoa Kỳ trong chiến lược ngăn chận Trung Cộng và tạo ảnh hưởng lên vùng Đông Nam Á, Hoa Kỳ bán một số vũ khí sát thương cho CSVN là điều sẽ xảy ra. Dĩ nhiên, khi VN vẫn còn là một quốc gia Cộng sản độc tài, thì cho dù có vũ khí tối tân, chế độ toàn trị cũng không đủ khả năng giữ nước. Bên cạnh đó, thực tế là Hoa Kỳ cũng không thể giao công nghệ quân sự tối tân, cho một nước Cộng sản không đáng tin cậy, vì kỹ nghệ bí mật đó, có thể lọt vào tay một nước thứ ba như Trung Cộng hay Liên Sô.
Dù vậy, ở bất cứ góc độ nào, chọn cho mình một thái độ vẫn là điều cần thiết, vì chúng ta cần cho Hoa Kỳ biết quan điểm của mình, dù quan điểm đó có tính khả thi hay không? Với sức mạnh của tài chánh và lá phiếu, người Mỹ gốc Việt có thể tạo ảnh hưởng trực tiếp lên Lập Pháp. Qua đó, nguyện vọng của chúng ta được lắng nghe và những áp lực này, sẽ chuyển lên Hành Pháp, tức là chính quyền, bất kể chính quyền đó do đảng nào lãnh đạo. Về thực tế chính trị, Hành Pháp Mỹ quyết định theo quyền lợi của Mỹ và chính sách của chính quyền đuơng thời. Thí dụ, trước đây, việc vận động đưa Việt Nam vào danh sách các quốc gia đàn áp Tôn giáo có rất nhiều Dân cử Hoa Kỳ ủng hộ. Ngay cả Uỷ ban về Tôn giáo, một Uỷ ban Quốc tế độc lập do Chính phủ Hoa Kỳ lập ra để cố vấn về chính sách tôn giáo, cũng đã đề nghị đưa Việt Nam vào danh sách này, nhưng chính quyền Hoa Kỳ vẫn không lắng nghe.
Việc bán hay yểm trợ một số vũ khí sát thương cho Việt Nam cũng có thể sẽ diễn ra theo qui trình này, cho dù chúng ta không đồng ý, và vận động giới Lập Pháp ủng hộ quan điểm của chúng ta. Trước khi có xung đột biển Đông, Hà nội đã vội vã thả vài tù nhân bất đồng chính kiến trong danh sách Hoa Kỳ quan tâm để lấy điểm nhân quyền. Tuy nhiên, danh sách mua vũ khí sát thương vẫn chưa thể thông qua. Có thể không vì thành tích nhân quyền tồi, mà vì Hà nội đang bị kẹt giữa gọng kềm của Trung Cộng, nên Hoa Kỳ đã đắn đo.
Biến động ở biển Đông đã dẫn đến các vận động tích cực của Nhật trong nỗ lực thành lập khối Á Châu “NATO”. Khối này, sẽ là những hàng rảo cản hiệu quả nhất trước nanh vuốt và tham vọng của Trung Cộng. Dù vậy, Việt Nam cũng không thể nằm trong Liên minh Quân sự này, vì Hà Nội đã trở thành con cờ chư hầu của Trung Cộng. Gần đây, Hoa Kỳ đã cảnh báo trước dư luận quốc tế về chi tiêu quốc phòng của lãnh đạo Bắc Kinh. Theo Hoa Kỳ, chi tiêu đã lên đến gần $145 tỷ đollars cho tham vọng hiện đại hoá quân sự và Hán hoá của Trung Cộng. Do đó, ngay cả Việt Nam có tốn tiền của, mua được vũ khí sát thương tối tân từ Hoa Kỳ, nhưng Việt Nam không nằm trong khối Liên minh Quân sự, thì Việt Nam cũng sẽ bị Trung Cộng uy hiếp. Chi tiêu quốc phòng Việt Nam báo cáo 2 tỷ đollars hàng năm, nhưng có thể trên dưới 10 tỷ theo nhận định của các chuyên gia quốc tế. Con số này, so với $145 tỷ dollars của Trung Cộng, cũng chỉ là muối bỏ biển.
Khi vai trò Liên minh Quân sự Á Châu hình thành và nhóm lợi ích kinh tế đa quốc gia nằm trong khu vực Thái Bình Dương (TPP) là một thực thể, con cọp Trung Cộng sẽ bị bao vây trong gọng kềm của Liên Minh, do Mỹ Nhật và Úc là những đồng minh trụ cột dàn dựng. Hà Nội hiện đang bị áp lực từ Trung Cộng nặng nề, có thể Trung Cộng đang ép Việt Nam không nên tham gia khối thị trường Thái Bình Dương (TPP) như đã từng ép Việt Nam khoan vào WTO. Vì theo Trung Cộng, đây là khối nằm trong chính sách “quyền lực mềm”, bên cạnh Liên Minh Á Châu, một thứ “quyền lực cứng”, mục tiêu chỉ để bao vây và tiêu diệt Trung Cộng. Vì vậy, một Hà Nội, đàn em bù nhìn nằm trong khối đó, cũng sẽ làm cho Bắc Kinh giận dữ.
Trong năm lý do nhận định trên tờ Forbes, Loren Thompson cho rằng Trung Cộng không phải là đối thủ của Mỹ, vì nạn lão hóa dân số, độc quyền chính trị, bị khó khăn và áp lực của Tây Tạng, Liên Sô, Ấn v.v.., kinh tế lệ thuộc vào toàn cầu vì trông cậy vào xuất khẩu với bình quân $10,000 dollars cho hơn 1.3 tỷ dân số, và sau cùng là quốc phòng chỉ để “diễu võ giương oai” đối với Mỹ, vì khả năng Trung Cộng còn yếu, và tệ trạng tham nhũng trầm trọng nằm trong Bộ Quốc Phòng. Chỉ so sánh sơ về đầu đạn nguyên tử của hai nước, trong khi hơn 250 đầu đạn nguyên tử của Trung Cộng chưa thể bắn thẳng tới Mỹ thì 4,600 quả hoả tiễn nguyên tử Mỹ, bắn thẳng từ máy bay hay hoả tiễn liên lục điạ đã có thể tàn phá Bắc Kinh, sau khi bắn hết, Mỹ vẫn còn có hơn 2,700 quả hoả tiễn nguyên tử dự phòng. Cuộc chạy đua vũ trang của Trung Cộng, trong tham vọng bá chủ biển đông và Hán hoá các nước vùng Thái Bình Dương cho thấy Trung Cộng công khai đối đầu với thế giới. Trong bối cảnh đó, con cháu nhà Hán phải lạnh gáy, nếu không muốn bị tiêu diệt như chế độ Phát xít của Hitler.
Nếu còn mơ hồ về tham vọng của Bắc Kinh và chưa thấy sự hoang tưởng của cánh diều hâu Trung Cộng, thì chúng ta cần nghe ông Cựu Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng Trung Cộng, Trì Hạo Điền phát biểu, ”Cả Trung Quốc và Đức thời Hitler có những điểm tương đồng. Cả hai đều tự thấy là dân tộc mình hơn tất cả các sắc dân khác trên thế giới. Cả hai quốc gia đều đã từng bị ngoại bang xâu xé, lợi dụng. Đều có khuynh hướng thuần phục quyền lực một cách tuyệt đối, có tinh thần chủ nghĩa xã hội-quốc xã, bị đặt trong hoàn cảnh thiếu thốn, chật chội vì mức độ dân số tăng trưởng, và đều trong tình huống thuần một quốc gia, một đảng phái, một lãnh đạo và một chủ thuyết”.
Trì Hao Điền cũng nhận định “Chế độ Hitler có lẽ chỉ tồn tại trong một khoảng khắc vì sự nhầm lẫn của lịch sử. Không phải Đức Quốc Xã mà Trung Quốc chính là lực lượng đáng tin cậy, để có thể chống lại hệ thống chính trị dân chủ nghị viện của các nước phương Tây”.
Tình hình Châu Á đang nóng lên như một lò thuốc súng trước tham vọng của Trung Cộng. Điều này, giống như thời thế chiến thứ hai khi Đức Quốc Xã xâm chiếm Châu Âu và Liên Bang Sô Viết. Đây là những chuyển dịch lập lại của lịch sử mà hồi thế chiến thứ hai, Hitler và Mussolini, hăm he muốn làm bá chủ đồ vương. Hiện nay, từ Âu Châu đã chuyển qua Á Châu, con cọp Trung Cộng đang muốn đóng vai Đức Quốc Xã, Hitler và lôi kéo đàn em Việt Nam, làm đồng minh tay sai, đóng vai Phát Xít Ý, Benito Mussolini. Vừa cho thêm vây, thêm cánh, vừa chết chung cho vui.
Chế độ, đảng phái chỉ là phương tiện và tạm thời. Dân tộc, đất nước mới là cứu cánh và trường cửu. Nhưng chế độ bị cai trị bởi những lãnh đạo tham lam, ích kỷ và ngu muội, chế độ đó sẽ đưa cả dân tộc và đất nước đến chỗ bị hủy diệt.
1.HOT Links vềThủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng 2.HOT Links vềTướng Nguyễn Văn Hưởng3.HOT Links vềThống đốc Nguyễn Văn Bình 4. HOT Links Nhómtội phạm Việt Nam 5. HOT Links vềChủ tịch Quốc Hội Nguyễn Sinh Hùng 6.Hot Links vềTổng cục 27.Hot Links vềNội các Chính Phủ8.Hot Links vềchủ quyền 9.Hot Links vềPhạm Chí Dũng 10.HOT Links vềVinaline11.Hot LinksVikileaks 12.Hồ sơ Beo HồThị Thu Hồng13.Hồ sơ MafiaTàu tại VN14.Dân chủ& Đảng phái15.Giớpchóp bu Hà Nội chống tham nhũng? 16. Các vụ án Ngân hàng khác 17. Đấu tranh cho nền dân chủ 18. Thơ văn 19. Hồ sơ các nạn nhân đại gia 20. Giáo dục21. Gián điệp
No comments:
Post a Comment