Blogger Widgets

Friday, April 18, 2014

Bác và đảng không còn trong tôi nữa!


Nguyên Thạch (Quan Làm Báo)

Tôi sinh ra trong lòng chế độ
Bị nhồi nhét phải noi gương theo tư tưởng của bác Hồ!
Mái trường Xã Hội Chủ Nghĩa đã dày công gầy dựng, điểm tô
Trang giấy trắng, vẽ bác Hồ rất đẹp!


Đảng đã tận dụng muôn ngàn phù phép
Không phải để dạy mà cốt là để bắt ép chúng tôi
Cũng chẳng phải để học kiến thức, học đạo đức, học ăn, học nói, học đứng, học ngồi...
Mà phải học làm tớ, làm tôi cho đảng.
 
Tôi lớn dần, tuổi đời theo năm tháng
Dòng thời gian, ngao ngán cũng lớn theo
Bao nhiêu năm "giải phóng" mà đất nước vẫn còn nghèo
Vẫn u ám...
Vẫn lần mò theo ảo vọng!
 
Tôi cố sống và kéo dài trông ngóng
Ôi thời gian!
Đâu bóng tương lai?
Dân tôi vẫn gian nan, cuộc sống vẫn miệt mài
Nợ nần chồng chất trên đôi vai nặng trĩu.
 
Tôi đã đi, cũng như đã thấy được muôn vàn điều khó hiểu
Đại đa số dân đen chúng tôi vẫn túng thiếu nhọc nhằn
Ôi đất nước!
Khó khăn lại nối tiếp vạn khó khăn!
Trong khi các quan chức thì dung giăng chễm chệ.
 
Dưới mắt chúng tôi, họ chẳng thua gì những tên đồ tể
Răm rắp tuân theo một cơ chế hung tàn
Có phải chăng họ là những tên Thái thú?
Những tên hèn quì mọp phục vụ cho Hán gian?
Mưu mô xảo quyệt... bán giang san Tổ Quốc.
 
Ngày tiếp ngày, tôi đã khám phá ra biết bao nhiêu sự thật
Nào Hoàng Trường
Nào biển đất hiến dâng
Đất nước tôi đã vốn nhỏ, nay lại teo dần
Tôi tự hỏi, bản thân chúng tôi là công dân hay là nô lệ?
 
Bài thơ ngắn ngủn này, hãy coi như là lời tâm sự của một chứng nhân muốn kể
Về Quê Hương
Về dân tộc lầm than!
Bạn trẻ ơi
Hãy như tôi, mau thức tỉnh, mau cất bước lên đàng
Mau tranh đấu, trước khi dân tộc và giang san tiệt lộ.
 
Hẹn nhau nhé, khắp nẻo đường góc phố
Rợp bóng cờ như rừng trổ đầy bông
Rồi sẽ có một ngày Quê Hương sẽ rợp ánh nắng hồng
Đẩy lui cộng sản, xua tan những bất công và tụt hậu...
                                                                                      
Chúng ta không còn sự lựa chọn nào hơn là vùng lên tranh đấu.

Nguyên Thạch






3 comments:

van son said...

Bác và đảng đã là nô-lệ từ lâu rồi:
Độc-Lập hay Tay sai?
Tôi năm nay 71 tuổi, đang sống ở nước ngoài, xin đóng góp vào loạt bài của Đặng Chí Hùng về cái gọi là độc lập của HCM.
Trải qua dòng lịch sử nước nhà, các vua của đất nước ta, ai cũng phải chịu nhục có lẽ là quỳ gối để tiếp nhận chiếu chỉ của vua Tàu phong vương cho mình. Sau đó sứ-gỉa Tàu về nước. Vua quan ta họp nhau bàn luận, tổ chức việc cai trị ra sao thì không hề phải thông báo, chứ chẳng có chuyện phải xin phép vua Tàu. Đó là sự thực được trình bày rõ ràng qua các sách sử của nước nhà.
1/ Trái lại HCM phải trình cho Liên-Xô (LX) chương trình “Cải cách ruộng đất”. Một chương trình hoàn toàn thuộc về nội trị của đất nước! Trước khi thực hiện thì gởi người qua Tàu để học cách làm. Cứ tạm coi là đi tu nghiệp về chuyên môn, có thể chấp nhận được. Nhưng trong khi thực hiện thì có các cố vấn Tàu và phải xin phép. Việc bà Cát Hanh Long bị giết vì HCM không thể xin được khi cố vấn Tàu phán: “Cọp đực, cọp cái đều ăn thịt người”, là một bằng cớ về việc làm tay sai, không có thực quyền.
2/ Trong khi bộ chính trị của đảng cộng sản VN họp hành để thảo luận về các chương trình làm việc, một việc hoàn toàn thuộc về nội bộ của đảng mình. HCM đã mời La Quý Ba, cố vấn Tàu tham dự (Ai biết rõ ngày giờ + địa điểm sảy ra việc này xin bổ túc dùm). Đây là một bằng chứng khác về việc làm tay sai.
3/ Thực chất của cái gọi là “Nghĩa vụ quốc tế” chính là làm tay sai cho LX. Khi thế giới phân chia thành hai khối Tư-bản và Cộng-Sản. LX muốn bành trướng vùng ảnh hưởng của mình, thì chỉ thị cho đàn em cung cấp xương máu, anh cả chỉ cung cấp vũ-khí mà thôi!

Hoang hac said...

Thiên đường đâu , đảng rêu rao chẳng thấy ?
Toàn bạo tàn, ngang ngược khắp nơi nơi
Cuộc sống thảnh thơi ?
Thiên đường trong ác mộng !
Giặc về đây , cây cỏ cũng đau thương !
Làm sao kể hết , bao đoạn trường , bi thảm !
Bốn ngàn năm , còn lại một đất nước tan hoang !

Ngày nay,
Giặc Tàu tràn lan , cả nước điêu tàn !
Xin hỏi các bạn , có một chút hoang mang ?
Hay dửng dưng , vì là chuyện của đảng ?
Đảng cộng gian tà , tư bản đỏ hôi tanh
Việt Nam ơi , nỡ vô cảm sao đành !
Góp một bàn tay , rồi chúng ta sẽ thấy
Tuổi trẻ Việt Nam , vùng lên , đứng dậy
Đánh thức sơn hà , giấc mộng ngu si !
Bóng tối phải qua đi , Tự Do chờ đợi
Nhưng trước tiên , chúng ta phải góp một bàn tay
Việt Nam ơi , rồi sẽ lại có một ngày
Ngày Quỷ Đỏ sạch bóng , rộng bước quê hương !

Hoàng Hạc

Tao minh râu said...

Lúc nào nó cũng đưa ra cái biểu tượng đã quá cũ nát thậm chí đã bốc mùi thối từ rất lâu rồi bây giờ chỉ có những thằng ngu nó mới tin vào cái thây ma thối rữa đó.