Blogger Widgets

Sunday, October 20, 2013

Khả năng đàm phán với Sam Raisy, đặt nền tảng cho một siêu cường

QLB -

Tổng Cục II Campuchia đang tan rã từng mảng 

Tình hình Campuchia đang ngày càng đáng lo ngại không chỉ đối với cộng đồng người Việt ở đây mà ngay cả an ninh quốc gia trước sức ép từ phía Sam Raisy và sự yếu kém Tổng Cục II. Những cố gắng khuyếch trương thế lực chuẩn bị tốt cho cuộc bầu cử kế tiếp đang tỏ ra rất hiệu quả.

Coi việc trục xuất người Việt là một ưu tư hàng đầu, Sam Raisy không phải là một người có năng lực chính trị thực tiễn. Đặt Việt Nam, một quốc gia láng giềng vào diện kẻ thù số một của dân tộc, ông ta càng không phải là người có tầm nhìn xa trông rộng. Tuy nhiên ở đất nước tầm hiểu biết còn hạn chế, và bản thân Sam Raisy đã vượt qua mọi khả năng của Tổng Cục II: Từ thất bại trong cuộc bầu cử ngày 28/07/2013 và cuộc biểu tình rầm rộ gần đây, Tổng Cục II không còn thể chối cãi năng lực thấp kém của bản thân trong vòng hơn 2 thập kỷ với vai trò người quản lý. Bảng thống kê dưới đây sẽ cho chúng ta thấy một số điều:
Năm
  Đảng CPC
 Đảng FUNCINPEC
 Đảng Sam Raisy
1993
  51
58
0
1998
  64
43
15
2003
  73
26
24
2008
  90
2
26
2013
  68
0
55

Nhìn vào số liệu cho chúng ta thấy: Đảng FUNCINPEC cùng người lãnh đạo yếu kém năng lực và đạo đức, không có khả năng đối phó với tình báo nên đã từng bước đi đến con đường tuyệt diệt. Ngược lại đảng Sam Raisy, những con số đang lừng lững tiến đến thắng lợi. Kế hoạch loại bỏ Sam Raisy đã tiến hành từ hơn hai thập kỷ nay đã đi đến một kết quả đảo ngược; thực sự không phải là Sam Raisy mà là Tổng Cục II đã và đang tiếp tục tan rã những mảng lớn trước sức ép từ đối lập.

Tuy nhiên ngay cả những yếu kém bị công khai hiện nay, nó cũng dễ dàng thuyết phục lãnh đạo chính quyền Hà Nội rằng nó vẫn đủ năng lực, bởi lãnh đạo Hà Nội chỉ xuất phát từ tầng lớp an ninh với trí tuệ thấp kém không thể so sánh với trí tuệ tình báo trong hệ thống trí tuệ chính trị thực tiễn. Nhưng nó không thể giải thích bất cứ điều gì thêm nữa với tầng lớp trí thức Việt bởi người trí thức chỉ căn cứ vào kết quả.

Khả năng hạn chế của Hà Nội

Ngay sau khi tuyên bố lập trường đồng minh với Trung Quốc. Sam Raisy đã nhận được sự trả lời bẽ bàng từ Hạ Quốc Cường trong thời gian sớm bất thường. Đổi lại sự bẽ bàng này Hà Nội đã phải trả cho Trung Quốc cái giá đắt trên hồ sơ Biển Đông. Tuy nhiên người Trung quốc không hề đơn giản về mưu lược, họ vẫn luôn là bậc thầy của Hà Nội, chính quyền Hà Nội cần biết rằng, ván cờ Campuchia chưa bao giờ kết thúc nó sẽ là miếng xương khó nhai và khó bỏ của Hà Nội để Bắc Kinh gặm nhấm dần dần Biển Đông. Và trong tiến trình đi đến vị thế siêu cường, Bắc Kinh cần phải có một cuộc chiến trung bình nhằm cắt giảm thời gian và mở rộng một cách hiệu quả hơn, rộng lớn hơn vùng ảnh hưởng. Thiếu một cuộc chiến, năng lực của Bắc Kinh vẫn bị thế giới khinh bỉ. Biển Đông là địa điểm chính xác cho một cuộc chiến thấy trước kết quả này. Vấn đề nó sảy ra khi nào? Khi nào Hà Nội không đủ kiên nhẫn, có những hành động khó kiểm soát ở mức độ mà Bắc Kinh thấy cần thiết phải tiến hành. Lịch sử những năm 1975-1979 nhiều khả năng sẽ lặp lại và Campuchia vẫn là lưỡi gươm thọc sau lưng dân tộc Việt Nam.

Phía Hoa Kỳ, gần đây, có vài nhân nhượng với chính quyền Hà Nội, tuy nhiên trên hồ sơ Campuchia, Hoa Kỳ luôn tích cực chống lại ảnh hưởng này. Từ chống đối Việt Nam tiêu diệt chế độ diệt chủng Polpot 1978, đến buộc Hà Nội phải rút quân và tổ chức tổng tuyển cử 1993 loại bỏ sự ảnh hưởng của Việt Nam, tham gia vài ảnh hưởng trong cuộc đảo chính quân sự 1997, đến áp lực Hà Nội buộc phải xét xử tập đoàn Polpot, Yeng Sary ở bất cứ giá nào nhằm cảnh cáo lãnh đạo của Hà Nội cũng sẽ không thể trốn thoát tội lỗi trong tương lại, phủ nhận tất cả kết quả các cuộc bầu cử…Khối lượng viện trợ của Hoa Kỳ không lớn nhưng tiếng nói có sức mạnh đáng kể và rất đáng lo ngại. Hoa Kỳ luôn đặt lợi ích lên hàng đầu, đồng minh hay phản bội là những ngôn từ vô giá trị trong quan hệ đối ngoại của Washington. Đường lối ngoại giao Kissinger đã từng bán rẻ nhiều đồng minh, đe dọa thường trực số phận Hà Nội.

Vượt qua được khả năng chi phối của tình báo, nhưng để loại Tổng Cục II ra khỏi cuộc chơi hoàn toàn không phải là vấn đề quá đơn giản cho một người không mang trí tuệ tình báo càng không phải là cuộc chơi của một, hai thập kỷ nếu không sử dụng đối trọng là một hệ thống tình báo. Vì thế Sam Raisy đang thuyết phục Trung Quốc và nỗ lực bắc những nhịp cầu đền Washington. Sự ủng hộ từ Bắc Kinh chỉ còn là thời điểm thích hợp, nếu đạt được thêm sự đồng thuận của Hoa Kỳ, Sam Raisy hoàn toàn đủ khả năng quét sạch Tổng Cục II trong một đêm và ngay cả vị trí trong nước của Đảng Cộng Sản cũng khó đứng vững trong một thời điềm nguy hiểm như vậy.

Đàm phán với Sam Raisy, đặt nền tảng cho một siêu cường.

Lý giải về việc ngày càng tụt hậu của Việt Nam trên trường quốc tế, cách đây hơn chục năm người cộng sản thường đổ lỗi cho chiến tranh, gần đây thì đổ lỗi cho điểm xuất phát của dân tộc quá thấp, lập luận này vẫn còn duy trì mức ảnh hưởng đáng kể để thuyết phục và giữ vì trị độc tôn của mình nhưng đang ngày càng lạc lõng.

Nguyễn Gia Kiểng, người lý luận hàng đầu của đối lập cho rằng yếu tố văn hóa đã kiềm giữ chúng ta trong trì trệ. Cách lý giải này có sự hợp lý nhưng nó đã bỏ quá vấn đề cốt yếu, nằm sâu trong nền tảng; tôi cho rằng dân tộc chúng ta thất bại bởi chúng ta không có tham vọng. Một con người không có tham vọng chỉ có thể rượu chè, chơi bời hư hỏng trong ngu tối. Một con người không muốn bản thân giàu có về trí tuệ và tài sản thì không thề giàu có về trí tuệ và tài sản, nếu sở hữu được chỉ có thể là sự may mắn nào đó. Một dân tộc không có tham vọng cũng chỉ có thể làm những điều tào lao, phù phiếm, và đi đến tuyệt diệt bởi các dân tộc có tham vọng khác.

Người cộng sản hơn nửa thế kỷ xây dựng đất nước từ Lê Duẩn mong muốn hơn Nhật, vượt Nhật; đến thời kỳ Đỗ Mười chỉ còn mong trở thành nước công nghiệp, Cho đến thời Nông Đức Mạnh chỉ còn dám nói: cơ bản thành nước công nghiệp, và thời Nguyễn Phú Trọng, do kế tục những mặc cảm về sự dốt nát, không còn dám nói gì nữa chỉ đưa ra những điều tào lao vớ vấn trong cương lĩnh. Nhìn vào tiến trình này thấy rõ đảng Cộng Sản đang đi vào con đường tuyệt diệt, bởi không có tham vọng thì nó không thể làm được điều gì ngoài những điều tầm thường như: trộm cắp những tài sản của xã hội để cung cấp cho những vui thú: ăn chơi, đĩ điếm… tạo ra những tệ nạn cho xã hội.

Tham vọng thế nào là đủ? Phải là một siêu cường, bởi nhu cầu phòng thủ đất nước phải đủ khả năng loại trừ những nguồn đe dọa từ bên ngoài, nghĩa là phải đủ khả năng tiêu diệt dân tộc Trung Hoa, điều đó cũng có nghĩa trở thành một siêu cường mới đủ năng lực bảo vệ đất nước. Người Việt trong thời kỳ nô lệ đã từng khát vọng vươn lên một quốc gia phú cường như Nhật. Chúng ta ở một thời kỳ hơn hẳn thế hệ cha anh thời đó lại đang làm suy giảm những khát vọng của cha anh? Rà soát từng con người Việt Nam có thể có vài người tiêu biểu Ngô Bảo Châu, Nguyễn Bình Giang… những con người dám là những gì thế giới chưa làm, không thể làm; đó chính là nền móng của một siêu cường

Bể tham vọng cũng phải đủ lớn để người thanh niên có thể vùng vẫy, không đủ không gian cho những người trẻ tuổi họ sẽ phải tách ra khỏi dân tộc, con đường này cũng đi vào tuyệt diệt. Theo báo cáo từ những người cộng sản, thanh niên ngày càng chán đảng, nhạt đảng. Gần đây, xuất hiện nhiều người ngày càng trẻ tuổi chống lại đảng cộng sản. Thế hệ trẻ chống lại đảng cộng sản, một lực lượng cản trở xã hội là đương nhiên nhưng họ cũng xa lánh những người cộng hòa những người ôm quá khứ thất bại chứ không phải là một tham vọng cho dân tộc. Thế hệ trẻ đang trở thành một lực lượng độc lập trong xã hội. Những đảng chính trị chúng ta cần truyền một tham vọng đủ mạnh để đạp bỏ sự cản trở từ những người cộng sản.

Ngoài vấn đề không có tham vọng, những đảng chính trị đối lập chúng ta mang một yếu kém lớn, thua những người cộng sản; chúng ta chỉ tập chung vào vấn đề dân chủ trong nước mà không coi Campuchia, Lào như là những yếu tố cấu thành của đất nước. Trong nhiều thập kỷ đảng Cộng Sản đã cài cấy phần lớn chuyên gia tình báo hiện là những quan chức cao cấp của Lào và Campuchia dưới một hồ sơ hợp lý, họ cũng di chuyển được một lượng đáng kể dân số sang hai quốc gia này để đảm bảo một thực lực từ phía nhân dân. Đây là thành công đáng kể của những người Cộng Sản tuy nhiên hiện nay họ đang thất bại với vướng vào những yếu tố: Năng lực tình báo, Trung Quốc, biển Đông và quan hệ với Hoa Kỳ và yếu kém từ chính bản thân họ. Vì vậy chúng ta phải thay thể họ để đảm bảo lợi ích của dân tộc, để đặt nền tảng cho một siêu cường.

Số phận ba nước Đông Dương đã được buộc chặt với nhau bởi Tổng Cục II. Nếu chỉ tập trung loại bỏ đảng Cộng Sản trong nước mà không đặt quyền lực vững chắc ở hai quốc gia còn lại thì chúng ta sẽ làm đổ vỡ những toàn diện giềng mối liên kết đã đạt được. Campuchia và Lào sẽ không còn là tài sản của quốc gia. Tham vọng siêu cường (hay phú cường của những người mặc cảm về sự dốt nát) cũng sẽ vĩnh viễn biến mất. Nếu không nhìn xa trông rộng, những việc làm thiếu hiểu biết của chúng ta có thể sẽ mang tội to lớn với cha ông và thế hệ tương lai.

Đàm phán với Sam Raisy

Khi đề cập việc đàm phán với Sam Raisy, một con người coi Việt Nam là kẻ thù số một thì có thể nhiều người đối lập chúng ta có thể sợ hãi, sợ sợ hãi này đến từ sự trọng hình thức đó bản chất kém cỏi di căn của những người Cộng Sản chúng ta cần phải loại bỏ. Mục đích là tiến tới một siêu cường thì chúng ta chỉ cần mục đích: Sam Raisy, những người Cộng Sản và ngay cả bản thân chúng ta cũng chỉ là phương tiên để đạt mục đích, có thể bỏ khi không cần thiết. Cần đạt mục đích thì không cần phải sợ hãi, tuyên bố của Sam Raisy hôm nay cũng có thể thay đối ngày mai, chìa khóa để giải quyết nan đề là chúng ta muốn cho đât nước phát triển, sự mong muốn này ở mức độ nào mà thôi.

Sam Raisy đã đạt được 55 ghế trong quốc hội, các đảng chính trị chúng ta cần liên kết để đạt một yêu cầu tối thiểu; thông qua một vài dân biểu Hoa Kỳ mời Sam Raisy đến trụ sở quốc hội Hoa Kỳ thảo luận; đi đến việc ký kết hiệp ước về tự do cư trú, tự do kinh doanh, tự do học tập giữa nhân dân hai quốc gia, loại bỏ tính chính thống của chính quyền Hà Nội và Phnom Penh hiện nay, đảm bảo ổn định dân sự và quyền lực chi phối từ phía nhân dân. Cá nhân tôi rằng: Phía đối lập chúng ta có thể trao quyền bầu cử, ứng cử cho người gốc Campuchia tại Việt Nam miễn là người đó có một vài năm sinh sống ở Việt Nam hiện nay không phải là quá sớm.

Nguồn tin tình báo cho chúng ta hay, người Việt luôn đảm bảo 56 ghế cho Hunsen. Nếu đạt một thỏa thuận với Sam Raisy thì số ghế này là cơ sở để đàm phán với những người Cộng Sản về lộ trình dân chủ hóa và xây dựng chiến lược siêu cường.

Chính quyền Cộng Sản hiện nay cũng vẫn tiếp tục gia tăng bắt bớ những người đối lập trong nước. Chúng ta không có năng lực thì không thể đàm phán và cũng không thể tiến tới một thỏa hiệp nào với người Cộng Sản. Tuy nhiên, nếu đạt được thỏa thuận với Sam Raisy chúng ta cũng có thể hi sinh một vài chuyên gia tình báo cộng sản đất nước chùa tháp trong một sự tính toán cần thận để đổi lại những thiệt hại to lớn từ việc bắt bớ, bỏ tù những người đấu tranh dân chủ. Điều này có thể chia sẻ gánh nặng cho những nhà dân chủ trong nước, cũng là điều kiện ban đầu cho việc thiết lập tiến trình đàm phán với Cộng Sản.

          Đào Văn Thụy                                                                           

2 comments:

Tiến Vu said...

Một bài viết thật hay va vừa có tầm nhìn

Anonymous said...

Một bài viết hay có tầm nhìn