Blogger Widgets

Thursday, May 23, 2013

Thời chị Dậu trở lại: mang cả chó đi cầm cố!

QLB - Thời Ngô Tất Tố đã để đời tác phẩm Chị Dậu nghèo đén độ phải mang đàn chó đi bán...
Ở thế kỷ 21, Người ta không mang những con chó đen 'thùi lùi' chỉ biết 'ăn đồ thải ra' đi bán như chị Dậu, thời nay 'những kẻ lần không ra' ít ra đã có 'những chú chó kiểng' để bán cho giới giàu có 'ăn không hết'! 

Mang chó đi cầm cố thì có lẽ có một không hai và Ngô Tất Tố sống lại cũng 'chào thua' Việt Nam sao hàng trăm năm lại trở lại thời kỳ đói khát đến độ phải mang chó đi cầm!
Mời xem:

Ban đầu, anh chỉ nhận cầm và chăm sóc 1 – 2 con chó quý cho các đại gia để kiếm đồng lãi qua ngày. Nhưng gần 1 năm trở lại đây, số lượng chó cầm ký chỗ anh lên đến gần chục con, giá trị có con lên đến gần chục tỷ đồng.

Nuôi chó cảnh nghìn đô để... rước hiểm họa

Trong danh sách chó anh cầm có đủ loại, từ loại vài tỷ đồng đến loại vài trăm triệu. Loại trung bình có giá trên trăm triệu như chó Phú Quốc, giống Doberman, chó Becgie...Trong đó, con đắt nhất là ngao Tây Tạng, màu vàng óng. Theo anh T.Anh (Trần Nguyên Hãn, Hải Phòng) đánh giá, con ngao này có giá không dưới 5 tỷ đồng.
 Theo anh T.Anh bật mí, có con anh cầm không trên 5 tỷ đồng

Các giống chó quý này đến với anh với rất nhiều nguyên nhân, nhưng chủ yếu là do trục trặc về vấn đề kinh tế. Anh T.Anh cho biết: “Các giống chó quý này chủ yếu thuộc về các đại gia có máu mặt. Họ rất yêu và tâm huyết với người bạn của mình. Nhưng do làm ăn thua lỗ, phá sản không đủ điều kiện chăm sóc, hoặc cần tiền trang trải nợ, nên họ mang đến đây”.

Cầm chó là việc rất gian nan, bởi việc làm quen chúng là rất lâu. Rồi đến việc lo khẩu phần ăn cho chúng. Thường mỗi con chó cầm, chủ chó thường phải ghi rõ khẩu phần ăn cho từng con, thời gian cho ăn...

Người mang chó đến cầm thuộc nhiều thành phần. Từ giám đốc các công ty lớn, đại gia kinh doanh tín dụng đen, dân ôm lô đề, bóng đá. Người phá sản thường mang chó đến ngã giá và bán luôn. Còn những người mấp mé phá sản thì chỉ cầm cố chó với hi vọng sẽ kiếm tiền để chuộc chó về. Nhưng đa phần họ mang đến là không thấy quay lại hoặc có quay lại cũng không có tiền chuộc.

Cầm chó là công việc hết sức gian nan, chỉ cần chểnh mảng là cả một gia tài bốc hơi

“Nhiều người vì nhớ chó của mình quá, có khi nấn ná cả ngày tại nhà mình chơi. Chỉ để được ngắm nó và cho nó ăn. Thậm chí có người lúc về, nhìn con cảnh khuyển của mình còn nhỏ lệ”, T.Anh nói.

Vốn là dân có nghiệp vụ về chăm sóc và huấn luyện chó, tuy nhiên anh T.Anh không dám chểnh mảng trong việc chăm sóc chúng, bởi chó mà chết là anh cũng phá sản hoặc mang nhà đi cầm luôn như chủ nó.

Giống chó T.Anh cầm đều là giống chó quý và rất khôn. Nhớ chủ, có con mang đến đây vài ngày không chịu ăn. “Lo sốt vó, nhiều lần nhận cầm chó rồi, nó không chịu ăn uống gì, mình phải cất công đến tận nhà chủ cũ mời đến nhà, vuốt ve cho nó ăn nó mới quen dần. Và thông qua chủ cũ, mình dần làm quen nó”, T.Anh cho hay.

Giống như một trại chó, có đợt cao điểm, nhà anh nhận cầm đến gần chục con

Cũng theo T.Anh, cầm chó với anh là một nghề kiếm sống. Nhưng mình phải tâm huyết và đặc biệt phải có tình yêu động vật. Chó là loại động vật rất thông minh. Nó sẽ cảm nhận được tình cảm với con người và tự nó quyết định có thể chấp nhận chủ mới hay không.

Tuấn Nghĩa - Người đưa tin

No comments: