Blogger Widgets

Friday, June 15, 2012

CON ĐƯỜNG NÀO CHO VIỆT NAM


Bài 1: Đừng có ảo tưởng
Việt Nam đất nước tôi - Thuở 4000 năm....
Có nhiều người nói đến việc trông mong ở Việt Nam có một Elsin như của nước nga. Đó chỉ là  ảo tưởng!

Có người lại nghĩ rằng với sự giúp sức của nước ngoài sẽ trở về để lật đổ Chính quyền Việt Nam hiện hữu. Đó chỉ là ảo tường!

Lại có người tin rằng người dân việt Nam sẽ nổi dậy thay thế chế độ độc Đảng, tham nhũng và bất công để giành Chính Quyền. Đó chỉ là ảo tưởng!

Cũng có những người nhìn thấy Libia thì nghĩ rằng Việt Nam cũng sẽ có ngày như vậy. Đó chỉ là ảo tưởng!
 Lý do vì sao tôi nói vậy?
Thứ nhất, các lãnh đạo Việt Nam hiện nay và trong khoảng 10 năm tới chưa thấy một gương mặt nào có đủ tầm và đủ tâm để có thể làm Elsin của Việt Nam. Chính quyền Hà Nội luôn bị giằng xé, chia cắt nhau bởi quyền lực và lợi ích, nhưng bản chất họ vẫn phải dựa vào con bài Đảng cộng sản để củng cố quyền lực và lợi ích của chính họ. Quyền lực và Lợi ích, cả hai thứ đó, có thể khẳng định chưa có một nhân vật nào trong giới chóp bu Hà Nội không bị vướng vào, không lúc này thì lúc khác. Trong từng thời điểm, vì mục tiêu của cá nhân họ, có thể họ tạm hy sinh quyền lợi trong ngắn hạn, lấy chiêu bài 'chống tham nhũng' để lôi kéo sự ủng hộ của người dân và làm lá bài để tiêu diệt đối thủ. Song nếu mục tiêu quyền lực cá nhân đã đạt được thì họ hoặc vợ con họ cũng sẽ lại lao vào mục tiêu quyền lợi như những con thiêu thân. Đó là vòng tròn khép kín của giới chóp bu Hà Nội hiện nay và đó cũng là sản phẩm tất yếu của chế độ độc Đảng khi không bị đối thủ, đảng phái khác kiềm toả.
Việt Nam qua bao nhiêu kỳ Đại hội Đảng, song một điều đáng suy nghĩ là càng thế hệ sau càng kém hơn thế hệ già đi trước về nhiều mặt. Chỉ nói những thế hệ gần đây nhất như Nguyễn Văn Linh, Võ Văn Kiệt, Lê Đức Anh, Đỗ Mười, dù họ là những cộng sản nòi và cuồng tín. Song một điều có thể thấy: Họ yêu đất nước của họ, tất nhiên yêu theo kiểu của họ, nhưng ít nhất họ cũng thật lòng yêu đất nước, thật lòng muốn làm được cái gì đó cho dân tộc. Tuy nhiên vì thể chế do chính họ đề ra đã trói buộc họ và cũng do chính sự hạn chế trong tư duy và nhận thức nên họ chỉ vùng vẫy trong cái ốc đảo dị thường của mình.
Đến thế hệ sau này, từ Lê Khả Phiêu, Phan Văn Khải, Nông Đức Mạnh, Trần Đức Lương, Nguyễn Tấn Dũng , Nguyễn Phú Trọng, Trương Tấn Sang, Nguyễn Sinh Hùng - Qua tất cả những việc quá khứ họ đã làm và đang làm cho phép chúng ta có thể nói rằng 'HẬU SANH KHÔNG KHẢ UÝ'. Ở những người này đều thiếu vắng một cái 'Uy' để có thể tập hợp, quy tụ sự đoàn kết đứng dưới ngọn cờ của mình. Tại sao vậy? Điều đơn giản mà dễ hiểu: Chưa có một ai thật sự có trái tim và khối óc thật sự vì nhân dân, vì Tổ Quốc như họ vẫn thường hô hào, chưa có ai có đủ sự trong sạch thật sự để có thể làm run sợ kẻ tham nhũng mà không sợ điểm yếu của mình bị phơi bày. Bậc hiền tài ắt sẽ quy tụ được thánh nhân phò trợ, còn 'ngưu sẽ tầm ngưu' là điều tất yếu.
Nhưng một nguyên nhân quan trọng nữa chính là sự vô cảm và chỉ biết lo thân. Không phải trong giới chóp bu Hà Nội không có người đã nhận rõ con đường đi của một chế độ độc đảng sẽ chỉ đưa đất nước vào ngõ cụt. Trong một  vài khoảng khắc, ở chỗ này, chỗ kia họ đã bộc lộ một cách vô thức điều dấu kín sâu thẳm trong tiền thức của họ. Song họ có dám đứng lên phất cờ không thì câu trả lời là KHÔNG. Việc Hội nghị Trung Ương 5 bác bỏ việc Việt Nam có thể chuyển đổi sang hướng tam quyền phân lập cho thấy những người manh nha tạo dấu mốc lịch sử cho Việt Nam giảm bớt sự chi phối của Độc Đảng còn quá phân tán bởi toan tính cá nhân. Có số mong muốn tam quyền phân lập chỉ đơn giản nhằm làm giảm bớt tầm ảnh hưởng của Đảng để phục vụ cho mưu toan thu vén, vơ vét cá nhân.  Có người không đủ dũng khí trước cuộc đấu tranh trong chính tự bản thân họ, 'Phất ngọn cờ mới hay thả theo dòng nước trôi'? Chưa ai có đủ tự tin để dám đứng ra phất ngọn cờ cải tổ lại thể chế chính trị ở Việt Nam vì họ sẽ phải đối mặt với 'Được ăn cả, ngã về không'! Cuối cùng thì cái tôi vẫn chiến thắng! Nương mình theo dòng nước, dù là dòng nước bẩn cũng còn cơ hội sống sót đến cuối đời ra về với triết lý 'hạ cánh an toàn' bằng các thoả hiệp với thế hệ nối tiếp 'Tôi sẽ cho anh lên với cam kết để cho con cái tôi được yên, mọi tội lỗi không bị khơi dậy..', mấy kỳ Đại hội Đảng đã qua việc nhân sự chóp bu từ thượng tầng kiến trúc đến hạ tầng cơ sở đều quay cuồng bởi  triết lý như vậy. Không có 'Hổ phụ' làm sao sanh 'Hổ tử' để ai đó có thể trông mong 10-20 năm nữa sẽ có một Elsin của Việt Nam?; Nếu lội ngược dòng chưa biết đến được bến bờ vinh quanh hay lại vụt tắt sớm. Vậy thì con đường nhắm mắt nương theo dòng nước có nhãn mác Đảng cộng sản là an toàn nhất, là chiếc vé đi tàu suốt đến ga cuối!... Đó là lý do nhân dân đừng ảo tưởng trông chờ vào sự đột biến từ giới chóp bu Hà Nội.

Thứ hai, ai đó nghĩ rằng dựa vào nước ngoài để thay đổi toàn diện bộ mặt mới của Chính Phủ Hà Nội thì càng là ảo tưởng vô vọng. Người Việt Nam có một truyền thống vô cùng quý giá: Trong nhà có thể đang chém giết nhau, nhưng nếu thấy hàng xóm xông vào nhà can thiệp thì họ lập tức đoàn kết lại để tống khứ cái ông hàng xóm ra, nhất là ông hàng xóm ngoại bang thì chỉ càng làm cho nhân dân căm phẫn. Lịch sử Việt Nam đã chứng minh điều đó quá rõ.
Từ nhiều năm qua, Các tổ chức chống cộng mọc như nấm sau cơn mưa tại nước ngoài, ngay tại Mỹ cũng có hàng vài trăm tổ chức như vậy, mỗi năm CIA đều rót tiền cho những tổ chức này và ngay chính những nhà chiến lược chuyên về Việt Nam của CIA cũng hiểu rất rõ rằng những phong trào chống cộng, những Đảng phái với ông Thủ Tướng này, Tổng thống nọ tự phong ở nước ngoài sẽ chẳng làm nên cơm cháo gì, chẳng qua chỉ có thể như những con muỗi vo ve, may lắm có thể làm Chính quyền Hà nội khó chịu chứ chẳng thể làm cho họ bị hề hấn gì. Vì vậy mà ngân sách của CIA rót cho mỗi Đảng phái, tổ chức này cũng chỉ như hạt muối đủ để phát tiếng vo ve...

Thứ ba, Nếu nghĩ đến người dân sẽ bạo động giành chính quyền ở Việt Nam thì nên quên điều đó đi. Người dân Việt Nam sau hàng ngàn năm chịu thống khổ, hết ách giặc Tàu, lại đến giặc Pháp rồi cuộc chiến tranh với Mỹ và Chính quyền sài gòn... những cuộc chiến tranh này đã để lại biết bao hậu quả mà đến nay người dân Việt Nam vẫn còn phải gánh chịu. Thật sự chiến tranh là đau thương, tang tóc, bất cứ sự bất ổn định nào như Thái Lan sẽ kéo lùi đất nước lại cả trăm năm vì nhà đầu tư nước ngoài bỏ đi, kinh tế đất nước không thể phát triển được khi đất nước bất ổn định về chính trị. Chính vì vậy, đông đảo người dân sẽ không chấp nhận bất cứ ai đẩy đất nước đến cảnh lầm than, bạo động, bất ổn và chắc chắn sự thất bại có thể thấy trước cho những ai có ý tưởng bạo động như vậy.

Vậy làm thế nào để có thể đưa đất nước đến sự dân chủ, đa Đảng?

Xem tiếp Bài 2 vào thứ 6 Tuần tới
Người Hà Nội

29 comments:

Anonymous said...

Tôi đông ý phần 1, nhưng phần 2 thì có vẻ quơ đủa cả mắn ,vậy chứ chẳng lẽ ở nươc ngoài chẳng có người Việt nào hay tổ chức nào chân chính yêu nước hay sao ,thế bạn có thấy quá đáng hay không? theo tôi nghỉ thì người ở nước ngoài khi tham gia vào trong tư thế hổ trợ người trong nước cho thêm sưc mạnh để tranh đấu,vấn đề chính là do người dân trong nước làm chủ có ý thức đươc vai trò của mình là chủ đất nước hay không? để mà đuổi cái đám quản lý đất nước tồi ấy đi.Người dân VN nên nhớ câu" Dân làm chủ, dảng nhà nước quản lý" trong một cong ty hay xí nghiêp nếu ban quản lý kém cỏi thí sẽ bị chủ duổi cỏ ngay.Còn phần 3 thì chuyện gì cũng có thể xảy ra ở thế giới(thế gian)này,tôi nghỉ trong đời bạn đả gặp không biết bao nhiêu điều tưởng không thể mà lại.....Phạm Thượng có đôi lời(Phạm Kiết Thượng)

Anonymous said...

NHỜ ƠN BÁC ĐẢNG : " Đừng có ảo tưởng "

Anonymous said...

"...Nợ trên 43.000 tỷ đồng, Vinalines đang “rất khó khăn” về tài chính..."
http://vneconomy.vn/2012061509463157...-tai-chinh.htm

Dân VN lại è cổ ra trả 2,15 tỉ USD, ít nhất, cho cty này.

Theo tin trên, "nợ quá hạn" là 207 tỉ đồng, nếu tính tiêu chuẩn Mỹ thì TẤT CẢ 43 ngàn tỉ đồng phải tính là nợ xấu.

Tuy nhiên, theo tiêu chuẩn VN, thì chỉ cần "đảo nợ", ngân hàng cho vay THÊM cho là khoảng 250 tỉ đồng, trừ 207 tỉ, trừ vài chục tỉ tiền lời, không đưa lại cho Vinalines xu nào. Số 250 tỉ thì tới 6 tháng, 1 năm sau mới đáo hạn, do đó Vinalines bổng nhiên "không có món nợ xấu nào".

Số nợ xấu 10% trên tổng số 3 triệu tỉ đồng công bố gần đây chỉ là số nợ "không thể đảo nợ được nữa", và chỉ tính số nhỏ (như 207 tỉ trên đây), chứ không tính TOÀN BỘ số nợ (như 43 ngàn tỉ trên đây).

Cho dù vậy thì cũng đã tới 300 ngàn tỉ đồng, tức 15 tỉ USD.

Hiện đang có kế hoạch CP CSVN "mua" lại số này, nghe nói tính tung ra 150 ngàn tỉ cung cấp cho các ngân hàng, để nhận 150 ngàn tỉ mà chính các ngân hàng "chê" do không thể cho đảo nợ.

Trong các tháng tới đây, số nợ "hết thể cứu" này sẽ ngày càng tăng, thêm 500 ngàn tỉ, 1 triệu tỉ, v.v...

Hôm nay 7 tỉ đô, vài tháng sau 10 tỉ đô, cuối năm 20 tỉ đô, v.v... VC không thể nào đủ tiền cứu, ngay chính Mỹ, Úc, TQ, muốn cứu cũng khó thể giải thích cho dân họ số tiền khổng lồ này đem đi đâu, cứu xứ nào.

Theo lối tính của Mỹ, như trên đây Vinalines bị nợ xấu 43 ngàn tỉ (2,15 tỉ USD), thì hệ thống ngân hàng VN bị nợ xấu trên 50%, tức là hơn 1,5 triệu tỉ, tức 75 tỉ USD, đang bị DEFAULTED.

Đừng hòng thu hồi, trong tình trạng KT hiện nay.

KT CSVN chết chắc. Sẽ PHẢI CÓ ĐỔI TIỀN, XÓA BÀI LÀM LẠI, TRỞ LẠI THỜI 1986 ngay sau kỳ đổi tiền lần chót.

Dr Tran. http://www.tanhienphap.org

Anonymous said...

Bài viết rất khách quan!

Anonymous said...

SAI.. . SAI ROI !tai sao sai ? vi dan toc viet nay la QUA NGU . MAI MAI CHI LA NHUNG TEN LINH DANH THUE MA THOI .Su that nhu vay do dung co tu ai nhe !

LKhanh said...

Phần 1 phân tích và nhận xét chính xác, phần hai nói vu vơ không căn cứ, phần ba thì hoàn toàn tầm phào. Nhân dân đang sôi sục, chỉ chưa đến mức độ và chưa đúng lúc mà thôi. Cứ chủ quan đi rồi sẽ thấy, khi người dân phẫn nộ.

HoaCaiNo said...

Không ai có thể nghĩ rằng chế độ Đức quốc xã lại bị tiêu diệt, và Hít-le lại chết thê thảm như vậy.
Không ai có thể nghĩ rằng các chế độ cộng sản Đông Âu, đặc biệt là Liên xô lại sụp đổ thê thảm như vậy.
Trước đó, không ai có thể nghĩ rằng chế độ cộng sản Pôn-pốt, con đẻ của cộng sản Trung hoa lại bị tiêu diệt và toàn bộ bậu sậu lại có kết cục thê thảm như vậy.
Không ai có thể nghĩ rằng các chế độ độc tài châu Phi lại có thể sụp đổ, và gần đây nhất là Ga-đa-phi lại chết thê thảm như vậy.

Ở Việt Nam, sau thế hệ Dũng, Sang, . . . sẽ là thế hệ Hưởng, Nhanh, Ngọ, Kiên . . .
Thế hệ Hưởng, Nhanh, Ngọ, Kiên . . . sẽ là Ma-phi-a 100%, khác với thế hệ tiền nhiệm của nó là Ma-phi-a chưa 100%.
Các thế hệ Ma-phi-a 100% sẽ nối nhau nhiều nhiều đấy,
cho đến khi cộng sản Trung hoa sụp đổ.
Còn nếu cộng sản Trung hoa không sụp đổ thì
Việt Nam sẽ trở thành một huyện của Tàu.

Nh­ưng,
Liệu có thế hệ Bình Minh không?
Dầu sao cũng nên hy vọng.

tudo said...

TG quá bi quan và coi thường ý dân. Bài viết của những kẻ chỉ muốn suốt đời làm nô lệ.

tudo said...

TG quá bi quan và coi thường ý dân. Bài viết của những kẻ chỉ muốn suốt đời làm nô lệ.

Anonymous said...

Sự chán ngán trước bao cảnh khốn nạn do lãnh đạo yếu kém ,nếu có phong trào chân chính thì dân chắc sẽ theo liền.

Lê Tiến Thành said...

Xin đừng xuyên tạc tác giả! Chúng ta ai cũng có quyền nói lên những ý kiến của mình dù ý kiến đó có thể khó nghe với một số người. Tâm trạng tác giả ko phải là cá biệt đâu. Những người dân Việt sống trong nước đang trong tâm trạng mù mờ, ko biết dựa vào ai, còn tệ hơn cả người mù trong đêm. Tác giả đã nói lên sự thật của ông, những gì mà ông thấy, dù văn chương câu cú có phần chân chất, thấy sao nói vây, ko hoa hòe hoa sói, ko dùng từ ngử dao to búa lớn. Dựa vào ai? Sự tuyệt vọng của ông hiên rỏ lên từng câu viết! Sự lảnh đạo của đảng ư? Ai còn tin được? Vào người Việt lưu vong ư? Sự thật ê chề! Tin vào ý dân ư? Chắc chỉ các bạn ở nước ngoài mới có được cái tin tưởng ... lý thuyết/sách vở "ý dân là ý trời" này. Nếu các bạn ở trong nước, cọ sát với cái khối gọi là "nhân dân" chung quanh, bạn sẽ nói .... y như tác giả. Ý dân bây giờ là làm giàu bằng mọi cách, sẳn sàng giết hại đồng loại để được vinh thân phì gia, sống chết mặc bây, tiền bây tao bỏ túi, sẳn sàng chạy khỏi đất nước để nhận một nơi nào đó trên thế giới làm quê hương tị nạn, liếm lông mình khi đồng loại máu đổ thịt rơi, ai cai trị cũng được dù là thằng tàu hay bất cứ ngoại bang nào, miễn quyền lợi cá nhân ko bị ảnh hưởng! Lòng dân li tán như vậy, bụng quan đầy cứt như vậy, ý thức quê hương/quốc gia mòn mỏi như vậy, nên tác giả than dài là đúng. Hảy nhìn kỉ, hảy lắng nghe, hảy thông cảm để thấy phần nào sự thật nảo lòng đó, mong tìm ra một nguồn sáng dù là cuối đường hầm, chớ đừng chửi rủa tùy thích cho sướng miệng mình mà chẳng mang lại lợi ích gì cho công cuộc đấu tranh gạt bỏ những chướng ngại lớn nhất trong lịch sử dân Việt. Mong thay!

Bi sắt said...

Tôi đồng ý với tác giả. Đừng có ảo tưởng. Còn lâu chế độ này mới sụo đổ.

Anonymous said...

Theo mình thì tác giả là 1 sản phẩm điển hình của CSVN với tư duy ăn theo nói leo đặ trưng. Dân Việt xưa nay luôn bị chiến tranh triền miên nhưng đã có 1 câu danh ngôn không ai ko biết. "khi nào dân nổ can qua... con vua thất thế lại ra quét chùa.

captain said...

Người hanoi đúng lý đấy ! Đừng có ảo tưởng ! Nhưng dân Việt vẫn hãy hy vọng ," đức năng thắng số " số mệnh nước Việt là thế ,hãy làm việc tốt cho nhau mong sẽ có một ngày lành .

Anonymous said...

Đúng
phần 1. Đồng ý
phần 2. Hiện nay chỉ có một quốc gia có khả năng ảnh hưởng tới sự lựa chọn lãnh đạo và con đường phát triển của Việt Nam. Đáng tiếc, đấy lại là ... Trung Quốc với chế độ xã hội tương tự
phần 3. Người dân có thể bùng phát bạo động, nhưng nếu không được tổ chức, không có lãnh tụ thì thất bại là tất yếu. Điều này chỉ làm họ đau khổ thêm.
Để xem kỳ 2 QLB sẽ dẫn chúng ta tới đâu.
Good luck

Anonymous said...

Tôi nhớ có đọc bài viết của một nhà nghiên cứu chính trị Úc nói về VN khi Mùa Xuân Ả Rập nổ ra : Mặc dù lòng dân có sôi sục, VN sẽ không có chuyện này xảy ra vì lớp thanh niên VN còn phải tối mặt kiếm ăn từng bữa nên không còn đầu óc để nghĩ đến những chuyện "xa vời", VN cũng là nước nông nghiệp (70%)nên trí thức là số nhỏ, mà chính trí thức mới có đủ trình độ để tập hợp,tranh đấu có bài bản, vì là số ít nên giống như bó đũa, chỉ vài chiếc lẻ tẻ thì bẻ gãy như chơi!

Anonymous said...

Vậy thì đến bao giờ dân VN mới được mở mày mở mặt với thế giới đây? Bao giờ người VN đi ra nước ngoài mới có thể ngẩng cao đầu tự hào như người Nhật, người Hàn, người Sinh mà không bị khinh bỉ, coi thường?
Ai đây, ai có thể làm cho Đất nước này Dân chủ, tự do, văn minh và giàu mạnh và đến khi nào? Chả lẽ cứ mãi như thế này ư?

Anonymous said...

Thế ông Hồ từng đi ngoài rồi về nước lật đổ Nhật Pháp thì sao?

Thằng Lùn said...

Tôi cũng nghĩ như tác giả nhưng ở tương lai gần, Tôi nghĩ là cần 1 Pu Tin VN, và sắp có. Sẽ là người khồng có hoặc gần như không có tì vết và có tài kiểu như Pu Tin đứng ra.

Không ảo tưởng said...

Không ảo tưởng đâu!
Tháng 10/2012 này TQ tổ chức Đại hội 18 đảng CSTQ sẽ tuyên bố dân chủ Đa Đảng!
Đến tháng 06/2012 quốc hội Vn họp kỳ 1/2013 cũng sẽ nối gót đàn anh tuyên bố dân chủ đa đảng!
Quy luật tất yếu để phát triển!

Mạc Trí said...

Phân tích rất sâu sắc, hiện nay là như vậy đấy. Nhưng đành phải chờ thôi, không có công thức nào tuyệt đối cả.

Thu Minh said...

Toi dong y voi tac gia mac du van hy vong toi va TG da danh gia sai.

Anonymous said...

đừng có ảo tưởng mơ mộng rồi lại thất vọng....chế độ này chắc còn dài dài vài ba năm nữa.....

Anonymous said...

Lý sự cùn:

Thuốc đắng giã tật, sự thật mất lòng! Nhưng...ở đời, con người ta khi sống trong cảnh cùng khổ, cũng vẫn bám vào hy vọng hay tin ở phép màu!!! Và có khi điều đó lại xảy ra, ăn thua ở phúc phần của cái xứ VN mình thôi.

nhất-Nam said...

Cám ơn TG đã có bài viết rất thời sự. Tôi có liên lạc một số bằng hữu có ưu tư chính tri ở quê nhà. Hết trên 75% có nhận định na-ná TG.. Tôi hơi ngạc nhiên lúc đầu tiếp xúc nhưng có thời gian trực tiếp chung đụng tìm hiểu,chứng kiến. Người dân rất thờ ơ thời sự chính-tri đã đành, ngay cả những bằng hữu có ưu-tư chính trị ngày nào cũng không màng nhắc đến.Chung chung họ nghĩ như Lê-Tiến -Thành nhận xét. Tôi hỏi vài người đang sinh sống tại Hà-Nội về Dân-oan nằm vạ ở Vườn Hoa Mai-Xuân-Thưởng,Bà Lê-Hiền-Đức, Tiến-Sỉ Nguyễn-Xuân-Diện...Họ trả lời lấy có: "Ờ thì có nghe TV. nói đến," Cả chuyên động trời Vashine, Vanaline...họ cũng thờ ơ ậm-ừ cho qua chuyện. Hỏi vài bạn củ ở Sài-Gòn thì rất rôm-rả chuyên làm ăn, nhậu nhẹt còn huyện Chính-trị họ lắc đầu ngao-ngán:"Tẩy chay báo chí,Truyền Hình, lo ngày 2 bửa đã bở hơi tai, nghe thêm tức!!!Đời sông trên MẠNG rất khác biệt với đời thương. Dân mang dễ dàng phát biểu ỷ kiển, và có nhiều cơ hội bàn luận cũng như tiếp nhận nhiều thông tin cả 2 chiều. Còn dân thường thiếu mọi phương tiện để tiếp cận tin tức, Chính quyền cố tình bịt kín mọi thông tin, rồi gây chia rẻ, rình rập đe-dọa nên hầu như rất ít cơ hội đàm luận cũng như bày tỏ chính kiến. Nhưng,thưa TG, Liên sô đâu ngờ có Elsin -Nếu khg co Goc-ba-chop thì làm gì có Elsin ?-Mùa Xuân Á-Rập? Gần VN có Miên-Điện...Bấy nhiêu chưa đủ củng cố niềm tin sao? Hãy đợi đấy, chỉ cần 30 phút, lịch-sử sẽ sang trang. Tôi cũng muốn góp ý với TG về điểm thứ 2 rằng CIA hình như là bóng ma dễ tính, nên chính quyền CSVN cũng như một số người Việt trong nước ưa gán cái nhản này lên bất kỳ tổ chức VK nào có uy tín. Diều này cũng dễ hiểu vì đây là kiểu VN, Ở Hải ngoại lắm người bị đội "nón cối" một cach oan-ức.Phần đông người Việt HN muốn làm một cái gì đó có ý nghĩa để giúp bà con trong nước. Đây là Llg đáng kể và rất cần thiết cho mọi con đường đòi lại ĐÔC-LẬP, TỰ DO,DÂN-CHỦ cho VN.

Anonymous said...

Phần 1 bài viết có tình thuyết phục, phần hai nói sai lầm trầm trọng, vì ở hải ngoại các tổ chức đấu tranh đều tự phát chỉ vài tổ chức nhận tiền của Việt Cộng để thực hiện nghị quyết 36 chia rẻ cộng đồng người Việt hải ngoại thì có, chứ chẳng có CIA nào lại chi tiền cho chính công dân của họ cả (người Việt đa số có quốc tịch Mỹ). Phần ba tôi lại càng không đồng ý, "tự do không phải món quà cho không" mà sức mạnh dân tộc đó phải đứng lên đấu tranh mới có được. Con đường chân chính nhất để có tự do dân chủ tại Việt Nam là người Việt trong và ngoài nước cùng nhau đoàn kết "dẹp" bọn Việt Cộng và Việt gian để đem tự do dân chủ thật sự cho dân tộc Việt Nam.

Anonymous said...

"Cùng tắc biến", "biến tắc thông", nhưng cái ngưỡng cùng của người Việt nó khác xa với người các dân tộc khác. Tính cách Việt, văn hóa Việt quyết định số phận Việt. Mà tính cách và văn hóa ấy có lẽ còn nặng tính thâm căn cố đế lắm. Biết làm sao! Một tổ chức quốc tế vừa xếp Việt Nam vào hàng thứ nhì về "chỉ số hạnh phúc" đấy thôi! Đau đớn, uất hận, tủi nhục và bất hạnh, ... chan chan ra đấy mà vẫn được xếp vào thứ nhì thế giới về mức độ hạnh phúc! Quả là "trời xanh quen thói má hồng đánh ghen". Cũng đành cảm ơn bài viết "Đừng có ảo tưởng" của NGƯỜI HÀ NỘI vậy thôi! Nhưng "lịch sử vẫn quen đi những lối không ngờ nữa đấy"! Nước chảy đá mòn, đi mãi thành đường, gió dồn thành bão! Cầu cho dân Việt bền lòng cho đến ngày nhật nguyệt hối mà lại minh.

Hunglk said...

Các hoạt động phản đối ở nước ngoài đều là tự phát. CIA chẳng thừa tiền để tài trợ cho họ. Độc tài hay không chẳng ảnh hưởng gì đến Mỹ cả. Nhân quyền chỉ là cái cớ thôi.

Unknown said...

Hiện tại CSVN không còn chỗ đứng, một chỗ dựa duy nhất là Trung Cộng. 50 Triệu dân sanh sau năm 1975 được dạy theo Cộng Sản:"Có sách mới áo hoa đây là nhờ ơn Đảng ta ..." Họ đâu biết là Cha Mẹ cực khổ, hy sinh để nuôi họ khôn lớn.
Trong nước hiện tại có hơn 6 triệu Đảng Viên, người nào cũng giàu có ! Như vậy dân nghèo thì làm sao xoay trở ? Làm sao có sức mạnh đấu tranh, những người VN yêu nước thì bị thủ tiêu, đa số đang ngồi trong tù thì còn ai đứng ra lãnh đạo chống đối lại Đảng .
Tóm lại nếu Trung Cộng bị sụp thì Cộng Sản VN sẽ sụp vì họ không còn chỗ tựa !!!