QLB
- Hai sinh viên Nguyễn Phương Uyên, Đinh Nguyên Kha bị kết án hôm nay có lẽ đã khiến không biết bao thế hệ cựu Sinh Viên Sài gòn như chị Võ Thị Thắng, như anh Nguyễn Công Khế, hay như Cựu chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết ... nhớ lại những ngày rực lửa của mình năm xưa...
Chị Võ Thị Thắng với cười ngạo nghễ - nụ cười chiến thắng không chỉ đi vào lòng dân tộc mà còn làm rung động tuổi trẻ thế giới... Song đến hôm nay hỏi lại chị, nếu có giây phút được nói thật với lòng mình liệu chị có đủ can đảm để tự hào về những hy sinh vô giá của mình?
Song có lẽ Cựu Tổng Biên tập Nguyễn Công Khế là người có nhiều tâm trạng nhất... Kha và Uyên có thể nói chính là hình ảnh của anh năm nào! Nguyễn Công Khế đã dám hy sinh, chấp nhận ngục tù trong niềm tin vào chân lý cũng như chính Uyên và Kha hôm nay. Chính nhờ vậy mà anh vẫn làm thơ, vẫn ca hát trong ngục tối...
Vậy mà chính anh cũng đã suýt một lần phải đối mặt trước vành móng ngựa bởi vì một bài báo đăng chống tham nhũng trên 'Thanh Niên' năm nào như một cái cớ...
Dường như vận xui của dân tộc cũng đang 'vận' vào chính anh, cũng như hàng triệu triệu dân lành khác...
Ông bà ta có câu "Nước mất, nhà tan", nhưng có lẽ cần phải thêm "Nước trong tay một Đảng X, thì nhà cũng tan".
Cho dù ông Tổng biên tập Thanh Niên đã run sợ, lập công chuộc tội, hàng ngày đăng tràn ngập hình ảnh Thủ Tướng thăm Nga... Nhưng liệu Nguyễn Công Khế có vượt qua được trận cuồng phong của quỷ dữ đang giáng xuống Toà Báo Thanh Niên?
Chỉ một bài báo về 'Rửa vàng' mà ngài Thống đốc -Mật vụ Nguyễn Văn Bình đã nhanh chóng dùng lực lượng an ninh bắt ngay cô phóng viên viết bài... Song cô phóng viên chỉ là 'chiếc cầu' để an ninh của Đảng X 'sờ gáy' Người Hùng - Đại ca Nguyễn Công Khế.
Tên tuổi của Nguyễn Công Khế đã làm nên một tờ báo Thanh Niên hôm nay, cũng chính Nguyễn Công Khế là điểm tựa của báo giới Truyền Thông hôm qua và cũng một Nguyễn Công Khế mà có lẽ Sinh viên Việt Nam muốn noi theo...
Nhưng tất cả cuộc đời sự nghiệp của anh đã tan ra mây khói chỉ bởi một giai thoại nghe tưởng như đùa: Kịch thoại 'Ông Thủ Tướng giã tưởng' của anh thích ăn bánh cuốn' đã làm phật lòng ông Thủ Tướng 'thật'.... Có lẽ Nguyễn Công Khế đã quá tin vào 'tình bạn' thắm thiết từ cái thuở hàn vi: ông Thủ Tướng 'thật' bấy giờ mới chỉ là Phó Thủ Tướng...
Người trí dũng thì làm sao đọc được hết lòng kẻ tiểu nhân... Chỉ vì một hài kịch đã biến anh từ bạn hữu trở thành thâm thù! Trả thế mà dân gian Việt Nam đã có câu: "Làm bạn với Vua như làm bạn với Hổ".
Phàm nỗi Nguyễn Công Khế lại không thuộc câu dân gian, để rồi tai hoạ đổ xuống đầu, khiến cho con đường sự nghiệp gãy gánh. Nhưng có lẽ cũng như 'Tái ông mất ngựa', có thể vì thế mà anh lại đâm ra có nhiều bạn hữu thật sự.
Ông bà ta đã nói "Chỉ có lúc hoạn nạn mới biết ai là bạn..."
Nhưng cái tội của Người hùng Nguyễn Công Khế là đã biết rõ ai là bạn hữu cùng chung lý tưởng mà cả đời anh đã đeo đuổi và ai là kẻ đang vơ vét 'cho đầy túi tham', kẻ bán rẻ nhân dân cầu vinh ...
Bằng đó thôi cũng đủ để anh bị đưa vào 'một rọ' chung một số phận với Phạm Chí Dũng, với chị em nhà họ Đặng, bởi hàng ngàn ngàn người khác và bản án đã được tuyên bởi Đảng X mà không cần xét xử: Phải bị đưa lên dàn hoả thiêu bởi cái Luật 7169!
Cô phóng viên bị bắt, nhưng lạ thay an ninh chỉ xoay quanh: Có Phải Công Khế cung cấp bài?
Bà Nghị họ Đặng dám chất vấn Thống đốc Nguyễn Văn Bình về tội phạm ngân hàng, thì kết quả bị nhanh chóng đuổi ra khỏi Quốc Hội...
Phóng viên viết bài về Ngân hàng Nhà nước thì bị bắt giam ...
Liệu có còn ai dám 'đụng' đến 'lông chân' của ông Thống đốc - Mật vụ chìm Nguyễn Văn Bình? Có lẽ 500 ông bà Nghị sắp nhóm họp cũng sẽ phải cúi đầu, nhắm mắt làm ngơ cho ông Thống đốc Mật vụ này tiếp tục tại vị cướp phá nền kinh tế phục vụ nhóm lợi ích của mình?
Dù cho chính Thống đốc - Mật vụ Nguyễn Văn Bình là sát thủ của 400.000 doanh nghiệp phá sản, hàng triệu người thất nghiệp, nền kinh tế suy thoái như VCCI và báo giới đã công bố số liệu... có lẽ ông ta sẽ vẫn tiếp tục 'gọi sấm sét cuồng phong' cuốn phăng nền kinh tế đất nước, đẩy nhân dân đến tăm tối, lầm than...
Nếu Nguyễn Văn Bình vẫn 'vững như bàn thạch' thì Nguyễn Công Khế sẽ khó thoát khỏi dàn hoả thiêu!
Trần Hồng Thiên
1.HOT Links vềThủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng 2.HOT Links vềTướng Nguyễn Văn Hưởng3.HOT Links vềThống đốc Nguyễn Văn Bình 4. HOT Links Nhómtội phạm Việt Nam 5. HOT Links vềChủ tịch Quốc Hội Nguyễn Sinh Hùng 6.Hot Links vềTổng cục 27.Hot Links vềNội các Chính Phủ8.Hot Links vềchủ quyền 9.Hot Links vềPhạm Chí Dũng 10.HOT Links vềVinaline11.Hot LinksVikileaks 12.Hồ sơ Beo HồThị Thu Hồng13.Hồ sơ MafiaTàu tại VN14.Dân chủ& Đảng phái15.Giớpchóp bu Hà Nội chống tham nhũng? 16. Các vụ án Ngân hàng khác 17. Đấu tranh cho nền dân chủ 18. Thơ văn 19. Hồ sơ các nạn nhân đại gia 20. Giáo dục21. Gián điệp
Cuong phong se noi day quet sach bon rac ruoi
ReplyDeletetham nhung va ban nuoc hien nay dang cam quyen o VN. Nguyen Tan Dung chi la mot con co cua bon tham nhung dung len, nhung ke gay ra toi ac that su la bon cong san mien Bac , bon nguoi nay than Trung Quoc nen da de Trung Quoc ngang nguoc gay han va xam lang VN. Do la : Nguyen Chi Vinh, Phung Quan Thanh, Nguyen Van Binh, Tong Thi Phong..... day moi dich thuc la bon ban nuoc.
ReplyDeleteTay cầm bút máu tuôn tràn trên giấy
Chảy láng lai uất hận của đời ta
Mười mấy năm đời phiêu bạt bôn ba
Ta tự vấn! Ðược gì cho đất nước.
Ta đã hiểu sao ta không làm được
Ta yếu hèn hay bởi trí ta thui
Ta đang đi hay ta đã giật lùi
Khi đất mẹ! Ôi niềm đau chất ngất.
Ai có biết Tổ Quốc còn hay mất?
Người Việt Nam cưỡi cổ dân Việt Nam
Dân "ấm no" giữa bầy Ðảng gian tham
Và "tự do" trong gông xiềng đe búa.
* * *
Trang lịch sử bốn ngàn năm còn đó
Chống giặc ngoại xâm, xây dựng non sông
Bằng máu xương của giòng giống Lạc Hồng
Ðể đến hôm nay tan thành mây khói.
Ðảng của dân ta tự xưng "tôi mọi"
Hút máu dân lành chẳng biết tanh hôi
Ðảng dẫn dắt dân đi ngược dòng đời
Bằng mắt gỗ và óc tim quỷ dữ.
Rời ghế nhà trường đày đi biệt xứ
Làm lao nô cho Ðảng kiếm Ðô sài
Ôi tuổi xuân mờ mịt hướng tương lai
Mắt nhòa lệ năm tháng dài buồn tủi.
Bàn đa nguyên Ðảng cho là phản bội
Ðòi nhân quyền Ðảng gọi tống giam luôn
Muôn dân đói nghèo đất nước tang thương
Ðang quằn quại dưới gót giày Cộng Sản.
Bài thơ hay quá.
DeleteTôi nghĩ tác giả so sánh cô Phương Uyên với mấy ông Khế, ông Đua, ông Triết là làm bẩn hình ảnh cô Uyên!
ReplyDeleteCô phản đối cộng sản, phản đối Trung cộng xâm lăng, là một hành động hết sức can đảm và trong sáng. Còn nữa, Việt cộng vô cùng độc ác và tàn bạo.
Còn mấy ông kia ủng hộ Việt cộng gian ác, Trung cộng nham hiểm, lại đi biểu tình chống miền nam hiền hoà, thì họ là loại người không khôn, nếu không nói là tưng tửng!
Chim khôn tránh bẫy tránh lờ,
ReplyDeleteNgười khôn tránh tiếng hồ đồ mới khôn.
CDTNVN
Giống như Lãnh đạo 1 quốc gia hay 1 cty, sau khi thu thập tin tình báo mà ko biết phân biệt đúng sai, dẫn đến ra quyết định bừa bãi: như ký tên trên Hợp đồng hay Quyết định mà ko tìm hiểu Luật kỹ.
Kết quả:
1. Nước ngoài ko đầu tư, doanh nghiệp phá sản, nghèo.
2. Do tin lời a dua nịnh hót nên làm theo, làm bậy dẫn đến tự chuốc họa vào thân, có hối cũng ko kịp, còn mang tiếng xấu ngàn năm (nên tăng cường các biện pháp đàn áp nhiều hơn nữa để dân khỏa thân nhiều hơn như mẹ con bà Lài...)
Chỉ đâu mà buộc ngang trời,
Tay đâu mà đậy miệng người thế gian?
3. Cái gì cũng có nguyên nhân. Đã cướp của người ta
(bằng khen, tiền thưởng...) rồi còn vu oan, giết hại người ta thì sẽ có quả báo. Tại chưa đến thời điểm thôi.
4. Của kia ăn hết, nghĩa còn ghi xương. Xin nhớ câu này mà đối nhân xử thế cho tốt đời đẹp đạo. Dân kính dân yêu!
Mến.
Người mà phi nghĩa đừng chơi,
ReplyDeleteCủa mà phi nghĩa mấy mươi chẳng màng.
Sống thì ôm ấp khư khư,
Chết thì lại lấy bùa trừ mà đeo.
Thuyền chài, thuyền lái, thuyền câu
Biết thuyền nhân ngãi nơi đâu mà tìm?
Sống mà chẳng có chữ tình
Thì em cũng quyết liều mình cho xong.
Kìa ai đọc sách thánh hiền
Lắng tai nghe lấy cho chuyên ân cần.
Chỉ đâu mà buộc ngang trời,
Tay đâu mà đậy miệng người thế gian?
Ai chẳng ham sang trọng
Ai chẳng vọng sang giàu
Nhưng mà em xét lại câu:
Đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu
Vậy nên em bỏ thảm bỏ sầu
Đành cam chịu cực hơn cơ cầu về sau.
Người khôn ko nỡ roi đòn,
1 lời nhè nhẹ hãy còn đắng cay.
CD