QLB - Dân nghèo đói, Quốc Hội lấy tiền thuế để triển khai 'mẫu đơn đóng góp ý kiến cho dự thảo Hiến Pháp của Quốc Hội mà thực chất chỉ là hình thức bắt ép dân ký hợp thức hóa cho cái Điều 4 "Đảng Cộng sản làm Đảng duy nhất cầm quyền" đối phó lại xu hướng đang dâng cao trong nhân dân yêu cầu được "làm đầy tớ"!
5/4/2013
J.B Nguyễn Hữu Vinh
Trước phản ứng của xã hội và nguy cơ mất vai trò lãnh đạo bởi tham nhũng, độc tài phát xít của một Đảng đã bị biến hóa thành Đảng X, giới chóp bu đã nghĩ ra trò phát phiếu lấy ý kiến xuống từng hộ gia đình với một chỉ đạo dến tận cấp ủy xã phường: Phải làm bằng được ít nhất 90% ý kiến nhân dân nhất trí đồng ý với bản dự thảo của Quốc Hội!!!
Tại sao đã tiêu tốn núi tiền thuế của dân như vậy, thay vì bắt từng hộ gia đình phải nộp lại phiếu góp ý thì tại sao không mở những thùng phiếu công cộng để nhân dân tự do bỏ phiếu đóng góp và tổ chức cho những người ký tên trong kiến nghị 72 được phép tham gia kiểm phiếu công khai minh bạch.
Nếu quả thật Quốc Hội muốn lấy ý kiến dân chủ của nhân dân thì họ đâu cần phải làm trò mèo như đang làm, đây vừa được là cơ hội 'chấm mút' tiền in ấn tài liệu, tiền bồi dưỡng làm việc vừa hợp thức hóa cho ý đồ độc Đảng của chính Đảng CS mà nay đã biến chất thành Đảng X!
Kinh phí cho việc lấy ý kiến dân?
Lấy ý kiến đóng góp cho Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992 bắt đầu từ 2.1.2013. Theo điều 7 của Nghị quyết số 38/2012/QH, việc lấy ý kiến kết thúc vào ngày 31-3.2013. Ngày 2.3.2013, Chủ tịch Quốc hội khẳng định tiếp thu ý kiến góp ý đến hết tháng 9.2013.
Điểm 2, điều 8 của nghị quyết quy định “kinh phí phục vụ cho việc tổ chức lấy ý kiến nhân dân về Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 do ngân sách nhà nước bảo đảm”. Phải đợi đến quyết toán ngân sách của năm tài chính 2013 (chắc vào cuối 2014) chúng ta mới biết việc lấy ý kiến tốn bao nhiêu tiền ngân sách. Hiện nay, chỉ có thể đưa ra những con số ước lượng về độ lớn. Sai số có thể vài ba lần, nhưng cũng có thể cho ta mường tượng về độ lớn của con số đó. Chi phí xã hội có thể lớn hơn chi ngân sách rất nhiều, mà dưới đây cũng chỉ điểm qua.
NGHE JB NGUYỄN HỮU VINH DỰ HỌP GÓP Ý HIẾN PHÁP
Đến 25.3.2013, theo tổng hợp của Ban chỉ đạo tổng kết thi hành Hiến pháp 1992 của Chính phủ, đã có 28.014 cuộc hội thảo, hội nghị lấy ý kiến và đã tiếp nhận hơn 15 triệu lượt ý kiến đóng góp. Đến 28.3, các con số đó là 20 triệu lượt và hơn 30 ngàn hội thảo (thế nhưng riêng TP. Hồ Chí Minh đã có trên 40 ngàn cuộc?); còn đến 31.3.2013, con số đã lên 26 triệu!
Những con số hết sức ấn tượng! Nếu lấy con số 26 triệu chia cho tổng dân số Việt Nam hiện nay (cứ tính là 90 triệu người) cho ta kết quả 29 lượt ý kiến trên 100 dân (từ mới đẻ đến trên 100 tuổi). Nếu trừ số trẻ em dưới 16 tuổi thì tỉ lệ lên này lên đến 41 lượt ý kiến trên 100 dân trên 15 tuổi. Tất nhiên có các “chuyên gia” dự hội thảo, hội nghị và họ có thể góp ý nhiều lần, nhưng trong khoảng gần 3 tháng mà đạt tỉ lệ tham gia và góp ý cỡ 40% của những người trưởng thành thì quả là kỷ lục.
Mỗi người, ở cơ quan mình, làng mình, tổ dân cư của mình, thậm chí gia đình mình, có thể tiến hành một điều tra nho nhỏ xem đã có bao nhiêu ý kiến đóng góp và tính ra tỉ lệ đóng góp ý kiến. Bất cứ ai đã thử làm vậy có thể đặt ra nghi vấn về con số hết sức ngoạn mục trên.
Thôi chưa bàn đến tính chính xác của con số hơn 20 triệu lượt, mà chỉ thử ước tính xem việc góp ý tốn kém bao nhiêu cho xã hội.
Nhiều người dự hội nghị, nhưng không có cơ hội phát biểu. Để có một ý kiến chắc cũng phải đọc, phải suy nghĩ hình thành ý kiến và phát biểu (hay viết) ý kiến đó ra. Cứ tính mỗi ý kiến hết 1 giờ, thì hết 20 triệu giờ lao động (tương đương 3,25 triệu ngày làm việc). Tiền công 1 ngày tính rẻ là 100.000 đồng và 3,25 triệu ngày làm việc tốn khoảng 325 tỉ đồng. Khoản này là chi phí xã hội, không phải chi từ ngân sách.
Chi phí để tổ chức một cuộc hội nghị chắc không dưới 5 triệu (tiền phòng, tiền điện, nước,…). Với 30.000 cuộc, ít nhất tốn 150 tỉ đồng và khoản này ngân sách phải chi.
Chi phí xử lý 26 triệu ý kiến: Tập hợp, chuyên chở, thời gian đánh giá, phân loại. Nếu tính đọc và phân mỗi ý kiến hết 1 phút thì cần 26 triệu phút làm việc. Để xử lý số lượng này trong 10 tuần (suốt cả thời gian lấy ý kiến) cần 1.300 người làm việc; có lẽ việc xử lý được tiến hành trong tuần cuối tháng 3, trong trường hợp ấy Ủy ban Dự thảo sửa đổi Hiến pháp phải huy động 13.000 người làm việc cật lực (tương đương 3.250 người một tháng và tốn khoảng 16 tỉ đồng [5 triệu/người/tháng]).
Còn nhiều chi phí khác, tổng cộng chi phí có thể lên đến cả nhiều trăm tỉ.
Người ta dự kiến in khoảng 100 trang so sánh dự thảo với Hiến pháp hiện hành, đưa xuống từng hộ gia đình xin ý kiến “đồng ý” hoặc góp ý cho điều này điều kia. Nếu việc này được tiến hành thì riêng chi phí về giấy và in (tính 10 ngàn/cuốn) cho đủ khoảng 22 triệu hộ sẽ tốn khoảng 220 tỉ đồng, nếu tính thêm “lợi nhuận”, chi phí tiền công, chuyên chở, tổng hợp thì sẽ tốn không dưới 1.000 tỉ đồng của ngân sách.
Tính sơ sơ như vậy cho thấy có thể tốn nhiều ngàn tỉ đồng cho việc lấy ý kiến cho Dự thảo sửa đổi Hiến pháp.
Nhiều ngàn tỉ đồng là con số lớn, nhưng vì tầm quan trọng của hiến pháp và nhất là so với chi phí của quốc gia thì đấy có thể là con số nhỏ.
Vấn đề cần bàn là kết quả ra sao.
Nếu thông qua trưng cầu dân ý và người dân được quyền quyết định đưa ra ý kiến “đồng ý” hoặc “không đồng ý” trong một cuộc bỏ phiếu kín, không ai biết ai có lựa chọn nào, thì việc tổng hợp kết quả dễ hơn nhiều. Nhưng ngay cả trong trường hợp này nếu không có tranh luận, thảo luận công khai trong thời gian đủ dài trước khi trưng cầu dân ý và không có kiểm phiếu trung thực thì kết quả trưng cầu dân ý cũng không mấy ý nghĩa.
Nếu tốn kém mà kết quả không phản ánh được trung thực ý kiến của nhân dân thì quả là một sự lãng phí.
LĐ
Có thể nghe thêm về một buổi họp góp ý hiến pháp mà blogger JB Nguyễn Hữu Vinh tham dự và ghi âm được. Có bao nhiêu buổi họp có chất lượng (mà không do JB Nguyễn Hữu Vinh góp phần thì không thể nào có được) như vậy? Hay tất cả chỉ làm qua loa cho có?
Thực chất của góp ý Sửa đổi Hiến pháp 1992 ở cơ sở qua một buổi họp
Blog J.B. Nguyễn Hữu Vinh
Hà Nội tuyên bố đã hoàn thành Góp ý Dự thảo sửa đổi Hiến Pháp 1992 từ ngày 7/3/2013. Thế nhưng, sau đó lại tiếp tục có màn gửi đến từng gia đình, họp tổ dân phố để góp ý… Thật sự là tốn không biết bao tiền dân cho những hoạt động này.
Thực chất của nó là gì? Mời bà con xem buổi họp tại Tổ dân phố chúng tôi để hiểu nó sẽ mang lại kết quả như thế nào?
Lấy ý kiến đóng góp cho Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992 bắt đầu từ 2.1.2013. Theo điều 7 của Nghị quyết số 38/2012/QH, việc lấy ý kiến kết thúc vào ngày 31-3.2013. Ngày 2.3.2013, Chủ tịch Quốc hội khẳng định tiếp thu ý kiến góp ý đến hết tháng 9.2013.
Điểm 2, điều 8 của nghị quyết quy định “kinh phí phục vụ cho việc tổ chức lấy ý kiến nhân dân về Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 do ngân sách nhà nước bảo đảm”. Phải đợi đến quyết toán ngân sách của năm tài chính 2013 (chắc vào cuối 2014) chúng ta mới biết việc lấy ý kiến tốn bao nhiêu tiền ngân sách. Hiện nay, chỉ có thể đưa ra những con số ước lượng về độ lớn. Sai số có thể vài ba lần, nhưng cũng có thể cho ta mường tượng về độ lớn của con số đó. Chi phí xã hội có thể lớn hơn chi ngân sách rất nhiều, mà dưới đây cũng chỉ điểm qua.
NGHE JB NGUYỄN HỮU VINH DỰ HỌP GÓP Ý HIẾN PHÁP
Đến 25.3.2013, theo tổng hợp của Ban chỉ đạo tổng kết thi hành Hiến pháp 1992 của Chính phủ, đã có 28.014 cuộc hội thảo, hội nghị lấy ý kiến và đã tiếp nhận hơn 15 triệu lượt ý kiến đóng góp. Đến 28.3, các con số đó là 20 triệu lượt và hơn 30 ngàn hội thảo (thế nhưng riêng TP. Hồ Chí Minh đã có trên 40 ngàn cuộc?); còn đến 31.3.2013, con số đã lên 26 triệu!
Những con số hết sức ấn tượng! Nếu lấy con số 26 triệu chia cho tổng dân số Việt Nam hiện nay (cứ tính là 90 triệu người) cho ta kết quả 29 lượt ý kiến trên 100 dân (từ mới đẻ đến trên 100 tuổi). Nếu trừ số trẻ em dưới 16 tuổi thì tỉ lệ lên này lên đến 41 lượt ý kiến trên 100 dân trên 15 tuổi. Tất nhiên có các “chuyên gia” dự hội thảo, hội nghị và họ có thể góp ý nhiều lần, nhưng trong khoảng gần 3 tháng mà đạt tỉ lệ tham gia và góp ý cỡ 40% của những người trưởng thành thì quả là kỷ lục.
Mỗi người, ở cơ quan mình, làng mình, tổ dân cư của mình, thậm chí gia đình mình, có thể tiến hành một điều tra nho nhỏ xem đã có bao nhiêu ý kiến đóng góp và tính ra tỉ lệ đóng góp ý kiến. Bất cứ ai đã thử làm vậy có thể đặt ra nghi vấn về con số hết sức ngoạn mục trên.
Thôi chưa bàn đến tính chính xác của con số hơn 20 triệu lượt, mà chỉ thử ước tính xem việc góp ý tốn kém bao nhiêu cho xã hội.
Nhiều người dự hội nghị, nhưng không có cơ hội phát biểu. Để có một ý kiến chắc cũng phải đọc, phải suy nghĩ hình thành ý kiến và phát biểu (hay viết) ý kiến đó ra. Cứ tính mỗi ý kiến hết 1 giờ, thì hết 20 triệu giờ lao động (tương đương 3,25 triệu ngày làm việc). Tiền công 1 ngày tính rẻ là 100.000 đồng và 3,25 triệu ngày làm việc tốn khoảng 325 tỉ đồng. Khoản này là chi phí xã hội, không phải chi từ ngân sách.
Chi phí để tổ chức một cuộc hội nghị chắc không dưới 5 triệu (tiền phòng, tiền điện, nước,…). Với 30.000 cuộc, ít nhất tốn 150 tỉ đồng và khoản này ngân sách phải chi.
Chi phí xử lý 26 triệu ý kiến: Tập hợp, chuyên chở, thời gian đánh giá, phân loại. Nếu tính đọc và phân mỗi ý kiến hết 1 phút thì cần 26 triệu phút làm việc. Để xử lý số lượng này trong 10 tuần (suốt cả thời gian lấy ý kiến) cần 1.300 người làm việc; có lẽ việc xử lý được tiến hành trong tuần cuối tháng 3, trong trường hợp ấy Ủy ban Dự thảo sửa đổi Hiến pháp phải huy động 13.000 người làm việc cật lực (tương đương 3.250 người một tháng và tốn khoảng 16 tỉ đồng [5 triệu/người/tháng]).
Còn nhiều chi phí khác, tổng cộng chi phí có thể lên đến cả nhiều trăm tỉ.
Người ta dự kiến in khoảng 100 trang so sánh dự thảo với Hiến pháp hiện hành, đưa xuống từng hộ gia đình xin ý kiến “đồng ý” hoặc góp ý cho điều này điều kia. Nếu việc này được tiến hành thì riêng chi phí về giấy và in (tính 10 ngàn/cuốn) cho đủ khoảng 22 triệu hộ sẽ tốn khoảng 220 tỉ đồng, nếu tính thêm “lợi nhuận”, chi phí tiền công, chuyên chở, tổng hợp thì sẽ tốn không dưới 1.000 tỉ đồng của ngân sách.
Tính sơ sơ như vậy cho thấy có thể tốn nhiều ngàn tỉ đồng cho việc lấy ý kiến cho Dự thảo sửa đổi Hiến pháp.
Nhiều ngàn tỉ đồng là con số lớn, nhưng vì tầm quan trọng của hiến pháp và nhất là so với chi phí của quốc gia thì đấy có thể là con số nhỏ.
Vấn đề cần bàn là kết quả ra sao.
Nếu thông qua trưng cầu dân ý và người dân được quyền quyết định đưa ra ý kiến “đồng ý” hoặc “không đồng ý” trong một cuộc bỏ phiếu kín, không ai biết ai có lựa chọn nào, thì việc tổng hợp kết quả dễ hơn nhiều. Nhưng ngay cả trong trường hợp này nếu không có tranh luận, thảo luận công khai trong thời gian đủ dài trước khi trưng cầu dân ý và không có kiểm phiếu trung thực thì kết quả trưng cầu dân ý cũng không mấy ý nghĩa.
Nếu tốn kém mà kết quả không phản ánh được trung thực ý kiến của nhân dân thì quả là một sự lãng phí.
LĐ
Có thể nghe thêm về một buổi họp góp ý hiến pháp mà blogger JB Nguyễn Hữu Vinh tham dự và ghi âm được. Có bao nhiêu buổi họp có chất lượng (mà không do JB Nguyễn Hữu Vinh góp phần thì không thể nào có được) như vậy? Hay tất cả chỉ làm qua loa cho có?
Thực chất của góp ý Sửa đổi Hiến pháp 1992 ở cơ sở qua một buổi họp
Blog J.B. Nguyễn Hữu Vinh
Hà Nội tuyên bố đã hoàn thành Góp ý Dự thảo sửa đổi Hiến Pháp 1992 từ ngày 7/3/2013. Thế nhưng, sau đó lại tiếp tục có màn gửi đến từng gia đình, họp tổ dân phố để góp ý… Thật sự là tốn không biết bao tiền dân cho những hoạt động này.
Thực chất của nó là gì? Mời bà con xem buổi họp tại Tổ dân phố chúng tôi để hiểu nó sẽ mang lại kết quả như thế nào?
.
5/4/2013
J.B Nguyễn Hữu Vinh
1.HOT Links vềThủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng 2.HOT Links vềTướng Nguyễn Văn Hưởng3.HOT Links vềThống đốc Nguyễn Văn Bình 4. HOT Links Nhómtội phạm Việt Nam 5. HOT Links vềChủ tịch Quốc Hội Nguyễn Sinh Hùng 6.Hot Links vềTổng cục 27.Hot Links vềNội các Chính Phủ 8.Hot Links vềchủ quyền 9.Hot Links vềPhạm Chí Dũng 10.HOT Links vềVinaline11.Hot LinksVikileaks 12.Hồ sơ Beo HồThị Thu Hồng13.Hồ sơ MafiaTàu tại VN14.Dân chủ& Đảng phái 15.Giớpchóp bu Hà Nội chống tham nhũng? 16. Các vụ án Ngân hàng khác 17. Đấu tranh cho nền dân chủ 18. Thơ văn 19. Hồ sơ các nạn nhân đại gia 20. Giáo dục21. Gián điệp
No comments:
Post a Comment