Blogger Widgets

Thursday, July 12, 2012

Khi chế độ độc tài chấm dứt...

Ngày chế độ độc tài toàn trị chấm dứt, bối cảnh Việt Nam sẽ khác hẳn những gì đã xảy ra vào tháng 04/1975.  Ở ngày đó, dù sự thay đổi đến từ đâu, và do ai, chắc chắn sẽ KHÔNG thể có "chính sách trả thù" và những "trại cải tạo". Tình trạng độc quyền thay thế vị trí lãnh đạo của đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) cũng sẽ KHÔNG thể xảy ra. Khi độc tài không còn nữa, Tự do sẽ bùng nở, và Dân chủ sẽ từng bước được phát triển. Việt Nam sẽ có một thể chế dân chủ pháp quyền. Song thay đổi lớn đó sẽ không xảy ra một cách dễ dàng, hoặc không điều kiện.

Khi đất nước hết độc tài, nền dân chủ non trẻ sẽ khởi đầu với vô số trở ngại không thể tránh khỏi của buổi giao thời. Hoàn cảnh của chính phủ lâm thời, và ngay cả chính phủ dân cử chính thức sau đó, chắc chắn sẽ rất khó khăn. Ổn định tình hình trong khi xã hội đầy tâm lý nôn nóng là một áp lực vô cùng to lớn. Nhưng chính phủ mới sẽ phải bắt đầu bằng những gì có được -- tương tự như hoàn cảnh các nước vừa thoát khỏi chế độ độc tài trên thế giới.
Công việc đầu tiên là nỗ lực xây dựng thế hòa giải và đoàn kết dân tộc. Những người lãnh đạo mới phải có bản lãnh dung hoà được dị biệt giữa các thế lực chính trị bản xứ, và những ảnh hưởng chi phối bởi ngoại bang. Với khát vọng vươn lên đã được ươm mầm từ nhiều năm qua, hy vọng là các thành phần trí thức và công dân yêu nước sẽ hậu thuẫn chính quyền mới có được những chính sách đối nội và đối ngoại thích hợp với bối cảnh mới của đất nước.
Kế đến là xây dựng, củng cố và phát triển Dân Chủ như thế nào để thích hợp với văn hoá và hoàn cảnh đặc thù của nước ta. Trong thế giới liên lập ngày nay, nền chính trị của một quốc gia luôn có nhiều liên hệ sâu rộng với cộng đồng thế giới bên ngoài. Mặt khác, tuy cuộc chiến tranh lạnh đã chấm dứt song Việt Nam vẫn là một yếu tố trong nhu cầu cân bằng và phát triển quyền lực của các siêu cường. Do vậy, làm sao để đất nước có thể phát triển mà không bị lệ thuộc một cách bất lợi vào bất cứ thế lực quốc tế nào... là một thử thách đầy cam go; đòi hỏi sự linh động, cân bằng hiệu quả giữa nhu cầu đối ngoại và tinh thần dân tộc tự quyết. Nếu không muốn nền dân chủ mới sẽ bị lai căng, què quặt, người Việt không có sự chọn lựa nào hơn là phải dám đứng thẳng trên đôi chân của mình, và cùng đưa vai gánh vác lấy trách nhiệm với quốc gia.
Thách đố to lớn khác là giải quyết là những hậu quả để lại từ tình trạng độc đảng, tham ô và bất công. Tháo gỡ các quốc nạn tồn đọng cần có nhiều thời gian và biện pháp, nhưng khả năng ban đầu của chính phủ mới chắc chắn còn nhiều giới hạn. Tài nguyên quốc gia vận dụng được cho việc ổn định kinh tế lúc đó có thể sẽ không có nhiều. Việc hàng ngũ hoá nhân tài của đất nước cũng sẽ lắm nhiêu khê. Do vậy, chính phủ dân chủ đầu tiên sẽ phải chứng tỏ một thiện chí, bản lãnh và khả năng lãnh đạo vượt bực, bao gồm việc huy động được sự hậu thuẫn mạnh mẽ từ giới trí thức, doanh nhân và các tầng lớp xã hội. Tiến trình đó sẽ tốt đẹp hơn quá trình lột xác của các nước Đông Nam Á, Đông Âu, Bắc Phi và Trung Đông... hay không, câu trả lời tuỳ thuộc vào nhiều yếu tố.
Công cuộc dân chủ hoá và phát triển đất nước sẽ đầy dẫy cam go song đó là một tiến trình khả thi.
Chúng ta có quyền tin tưởng mãnh liệt vào điều đó vì chế độ độc tài đương quyền đang mất dần khả năng tồn tại. Từ nhiều năm qua, đảng CSVN là một trở ngại to lớn cho sự phát triển của đất nước. Lý tưởng, kỷ luật và kiểm soát là ba yếu tố sinh tồn của CSVN, hiện đang bị hư hoại và lung lay tận gốc rễ. Cùng lúc đó, tình trạng khủng hoảng kinh tế, xã hội, chính trị và hệ thống lãnh đạo của đảng cầm quyền sẽ là chất liệu tự huỷ diệt khả năng tồn tại còn lại của chế độ. Sự tồn vong của hậu thân đảng CSVN trong tương lai tuỳ thuộc vào thái độ thành khẩn của những người cầm quyền hiện nay. Đối với chúng ta, vấn đề khẩn thiết là chuẩn bị như thế nào để giai đoạn giao thời đó sẽ không phải là một trang sử đau thương nhuộm đầy máu và nước mắt. Cách giải quyết của người quốc gia phải được đặt trên nền tảng của tinh thần nhân bản.
Khi đất nước hết độc tài, toàn dân sẽ có tự do. Ngày chiến thắng đó sẽ là thành quả chung của mọi thành phần dân tộc, kể cả những người vì hoàn cảnh lịch sử, đã từng có một thời góp phần gây ra những thảm trạng cho dân tộc. Khi đất nước có Dân Chủ, mọi công dân Việt Nam đều có cơ hội thụ hưởng nhân quyền một cách đúng nghĩa và trọn vẹn, kể cả những người đã từng là đảng viên CSVN. Chính phủ mới sẽ không thể trừng trị những người đã từng phục vụ cho chế độ cũ chỉ vì yếu tố quá khứ. Nhưng thiểu số có trọng tội với đất nước, đồng bào phải cần được luật pháp xét xử công minh và lịch sử ghi lại rõ ràng để làm gương cho hậu thế, dù còn sống hay đã chết -- không phân biệt là phục vụ cho chế độ Cộng sản hay Cộng hoà ngày trước.
Với hoàn cảnh chung hiện nay, hoạt động của các phong trào quần chúng rất quan trọng. Tuy nhiên, hoạt động của các đoàn thể đấu tranh đóng một vai trò không thể thiếu. Ở hiện tại, tuy phần lớn hoạt động của các tổ chức phải giữ trong vòng bí mật, song đều chủ động thúc đẩy mạnh mẽ tiến trình dân chủ hoá đất nước. Trong chiều hướng đó, chắc chắn sẽ có một tổ chức đạt được thành công sau cùng. Đó là một vinh dự lịch sử nhưng dù vậy, sẽ không phải, và không thể, là điều kiện để có thể độc quyền thay thế đảng CSVN trong vai trò lãnh đạo đất nước.
Khi Việt Nam có dân chủ, một chính phủ đa đảng sẽ là kết quả tất nhiên qua cuộc Tổng Tuyển Cử Tự Do. Nói cách khác, dù tổ chức nào thành công trong cuộc đấu tranh dân chủ hoá Việt Nam, các tổ chức, chính đảng ở trong và ngoài nước cũng sẽ có cơ hội đồng đều để ganh đua phụng sự đất nước và đồng bào trong các vai trò dân cử.
Việt Nam cần có một chính phủ thực sự đáp ứng được nguyện vọng nhân dân và nhu cầu ổn định, phát triển của đất nước. Trong bối cảnh toàn cầu hoá ngày nay, vượt thắng được trước những cạnh tranh khốc liệt trên thị trường sẽ không phải là điều đơn giản. Xây dựng được uy thế trên chính trường quốc tế cũng sẽ lắm cam go. Nhưng thực tế thế giới cho thấy, nước nào không bị phân hoá nội bộ, có một chính phủ tốt và thực sự thương nước thương dân, thì nước đó vẫn có khả năng và điều kiện để đứng vững trước các thử thách lớn của thời đại.
Nước Việt Nam mới có tốt đẹp như kỳ vọng của nhiều người hay không là tuỳ thuộc vào quyết tâm cách mạng hoá xã hội của toàn dân, và của những người lãnh đạo đất nước ở giai đoạn giao thời đó. Đó là một tiến trình tự nhiên và cần thiết để xem người Việt có đủ bản lãnh và xứng đáng để thụ hưởng một đời sống tự do, dân chủ đích thực.
Một nước Việt Nam dân chủ, tự do tuy chưa ở trong tầm tay song đã ở trong tầm mắt của chúng ta. Khoảng cách đó không tự nhiên mất đi mà cần phải được rút ngắn bằng chính những nỗ lực dấn thân và hy sinh đồng loạt của nhiều người. Ngày nào những người yêu nước thật sự biết quên mình để cùng lo việc chung, thì ngày đó tương lai Việt Nam sẽ ở trong tầm tay.-
Lâm Thế Nguyên (ĐVDVN)
Theo Blog Chauxuannguyen

22 comments:

Anonymous said...

Bọn đầu sỏ của đảng csVN và bọn chó săn tay sai phải dừng các hành động tàn ác lại trước khi quá muộn !

Anonymous said...

viển vông.

Andy, said...

Xin chân thành CÁM ƠN Tác gỉa & BBT QUAN LÀM BÁO. Đã đĂng Bài Báo. Chúng tôi, rất Tâm đắc và đã đọc lại nhiều lần. Mong các Nhà Trí thức, cũng như những Người Yêu Nước trong và ngoài nước. Hãy chuẩn bị cho một Bản HIẾN PHÁP và hoặch định ĐƯỜNG LỐI Tự Do, Phú Cường, Phồn Thịnh cho Một VN tươi sáng trong nay mai... Tôi nghĩ: khi Nước VN không còn 1 tên cọng sản nào nữa, thì các nhà Trí thức, Khoa học gia & Doanh nhân đang sống ở ngọai quốc và làm việc cho các nước sở tại. Tất cả, Họ sẽ trở về tham gia với Chính Phủ mới, cùng với Tòan dân lo xây đựng cho một VN giàu mạnh, người dân no ấm, hạnh phúc, không còn cảnh bị bán ra ngoại quốc làm cu-li, lạo động vất vả, làm tôi đòi, mọi rợ, làm đĩ điếm... Ngày đó, không xa nữa mô! Cuối năm nay, 2012 sang đầu năm 2013, là năm Quí Tị ( năm con rắn ) Rắn độc sẽ cắn chết hết lũ cọng sản vô thần... ./.

Anonymous said...

Thực Tế

Nhân said...

Tâm huyết của tác giả rất phù hợp cho VN hậu cs.Đây cũng là mong muốn và mục đích của nhưng người đang âm thầm đấu tranh cho đại cuộc chấn hưng Đất Nước.

louielamson2000 said...

Đây không phải là một đề tài đơn giản! "Cưỡi gựa Xem Hoa"
Phải nói là rất phức tạp sau thời kỳ hậu Công Sản.
Ở VN ngày nay chưa có một đảng phái nào, có khả năng để đối đầu giải thể Đảng Cộng Sản Việt Nam. Ngoại trừ chính trong ĐCSVN.
Cũng đừng quyên rằng, ĐCSVN đang dùng nhiều thủ đoạn để phân hóa, chia rẽ ở trong từng con người với con người, ở trong gia đình, phe nhóm, doanh nghiệp, tập đoàn, trong Tôn Giáo! Bằng tiền bằng áp lực kinh tế... "Cộng Sản Việt Nam Kinh Doanh Tôn Giáo"
Xã hội CSVN ngày nay khác với những chế độ độc tài ở Châu Phi và A rập.
Đàng Cộng Sản Việt Nam phân hóa tôn Giáo, chia rẽ Phật Giáo, đầu độc và làm thoái hóa xuống cấp một cách trầm nền Giáo Dục ở Việt Nam…
Thiết Nghĩ Đảng Cộng Sản Việt Nam có thấy những điều đó!?
Ngay cả những Đảng viên trẻ trong hàng ngũ ĐCSVN, đã nhận thức ra sự thật, mà chính bản thân họ muốn thay đổi, phải thay đổi!!
Sự cản trở lớn cho vấn đề Dân Chủ Hóa Việt Nam là gì??? Tiến trình nó sẽ đi theo hướng nào??? Chủ Nghĩa gì??? Lộ trình của một xã hội hậu Cộng Sản trong tương ở Việt Nam ra sao???

Có thể 70% người dân Việt Nam ngày nay, họ đã nhận ra rõ bộ mắt thật về Đảng Cộng Sản là gì rồi ???
.
Đây là một cuộc chiến tranh ý thức hệ, cần truyền bá tư duy “ Tự Do -Dân Chủ-Nhân Quyền…” tiếp sức cùng toàn dân trí Việt Nam...

Anonymous said...

Dạo này Quanlambao hầu như rất ít viết bài nhỉ, toàn copy của ChauXuanNguyen!

Anonymous said...

Không viểm vông chút nào, ngày tàn của cộng sản là có thật. Toàn dân kể cả phần lớn dảng viên cộng sản đã quá chán ghét chế độ này bạn hãy mở mắt ra mà xem.

tantan said...

Là 1 trăn trở và suy nghỉ đắn đo rất đúng dắn và đúng lúc.Đã dến lúc phải nghĩ về nó -cái thành công của dân tộc-để cùng nhau xây dựng lại 1 quốc gia nát bét vì tụt hậu và tham nhũng.Hy vọng là điểm xuất phát cho các đóng góp chân thành khác.VN không thiếu người tài,tôi tin tưởng mọi khởi nguồn sẽ tốt đẹp dù cái xấu chưa kết thúc.

Anonymous said...

Nhưng rồi liệu có tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa ko?

NVQ said...

hình tổ quóc VB sao lại mầu vàng ???? đích thực người viết bài này thích đánh nhau rồi ! thích nồi da nấu thịt rồi ! tư tưởng này không phù hợp nữa rồi ! thích đánh nhau thì gọi điện cho tớ nhé !

Anonymous said...

Nhưng chắc chắn là có pháp trường dành cho những thằng bán nước. Tài sản mà bọn cs ăn cắp phải được thu hồi để trả lại cho nhân dân để xây dựng đất nước. Như vậy mới đúng đạo lý, công lý và công bằng.

Anonymous said...

Nhà nước chia tiền bắt nhân dân chịu, Khốn nạn cho nhân dân lao động. Vậy mà Đảng tự nhận là giai cấp tiên phong của người lao động ? hãy thử đi hỏi xem người lao động nước ta sống ra sao, có bằng đày tớ nhân dân không ? Họ đang bị bóc lột giữa 2 gọng kềm là chủ và cả cái công đoàn nhà nước trong thời bão giá này, đến đình công cũng không được phép !

CÁO GÌ HỒ CHÍ MINH said...

Dù chế độ độc tài nầy bị tiêu diệt , chế độ khác lên có khá hơn không ? Hay cũng tranh dành quyền lực đâm đá nhau dài dài....
Cơ bản lịch sử dưng nươc đã là chia rẽ : Lạc Long Quân và Âu Cơ mổi người dắt 50 con , kẻ lên núi, người xuống biển.... Vợ chồng sao không cùng chung sống gầy dựng sự nghiệp cho con cháu mai sau mà phải chia sẻ như vậy ???!!!
Trên thế giới khơng có một quốc gia nào có lịch sừ dựng nước độc đáo như đất nước ta ,nên nhìn quanh 4 phương có quốc gia nào như đất nước VN chiến tranh loạn lạc , đau khổ triền miên , cắn xé nhau không dứt như đất nước VN nầy không ???

CÁO GÌ HỒ CHÍ MINH said...

MÀU VÀNG LÀ MÀU CHIẾN TRANH Ư ???. vẬY ÔNG BẠN THÍCH MÀU ĐỎ NHƯ MÀU MÁU THÁNG CỦA ĐÀN BÀ SAO ???

QNAM said...

khi chế độ phong kiến còn tồn tại,các quan phong kiến cũng nói như bạn về chế độ của họ vậy: vạn tuế,vạn tuế,vạn vạn tuế.thực tế như thế nào tự hiểu...

Bao giờ đời con hết khổ said...

Chỉ vì VN là HÒN NGỌC VIỄN ĐÔNG cho những kẻ tham lam xâu xé làm đồ chơi!

Anonymous said...

Toi xin được trình bày suy nghĩ của mình dươi dạng phản biện bài viết này. vì giới hạn nên tôi xin QLB được gủi thành 2 lần, nhờ QLB ghép hoặc để riêng tùy theo ban QT.

Mô hình quản trị đất nước hiện nay ở VN ta đã thất bại, đó là một sự thật không thể chối cãi. Tuy nhiên để tìm ra con đường đi sau thời hậu CS là một việc phải suy nghĩ sâu sắc và thấu đáo. Bởi vì con đường nào cũng có cái được và cái mất, tất cả nó tùy thuộc vào cái tài và đức của người lãnh tụ cầm lái. Ngay mô hình độc đảng của TQ du vẫn còn rất nhiều nhược điểm ( mà làm gì có mô hình nào không có khiếm khuyết !!!) thì đối với dân tộc TQ phải nói thẳng là người TQ đã thành công trong việc tạo ra một nền kinh tế liên tục tăng trưởng ở tốc độ cao nhất thế giới ( luôn trên 14%/năm) và từ một nước nghèo nàn lạc hậu như VN năm 1978 nay TQ đã trở thành nền kinh tế thứ hai trên thế giới. Và sự tăng trưởng này của TQ được tạo ra rất bài bản và lâu dài, và hiệu suất cao thực tế này mọi ngươi dân ai cũng thẫy rõ nếu đã đi du lịch TQ về. Qua biên giới Lạng sơn là cảm nhận rõ sự khác biệt. Thành công này nhờ một phần do năng lực tập trung các nguồn lực của chế độ độc đảng đã biết sử dụng tiền vào những chỗ sinh lợi cao nhất. cũng là chế độ độc đảng nhưng Cu ba, Việt nam, Bắc TT lại không khôn ngoan như TQ nên đã thất bại hoàn toàn trong việc xây dựng kinh tế.
Mặt khác, chế độ dân chủ là điều kiện cần nhưng không có nghĩa là sẽ thành công trong công cuộc tìm kiếm thịnh vượng. Diển hình nhất và ở gần VN ta là PHilippines, mô hình của nước này thật sự dân chủ nhưng rồi chỉ cãi vã nhau suốt ngày và do tham nhũng lũng đoạn nên từ một nước có cùng trình độ phát triển như Đài loan, Hàn quốc vào những năm 60-70 ngày nay người Phi lippin nghèo vẫn là nghèo, chỉ được cái giói tiếng Anh để đi làm osin khắp thế giới.
NHư vậy là một nước dân chủ không nhất thiết sẽ giàu có, thịnh vượng, bình an và phát triển. Cả thế giới có 190 nước, chỉ có vài ba nước độc đảng như VN, TQ, Bắc Hàn và Cu ba, nhưng cũng chỉ có khoảng vài ba chục nước là giàu có thịnh vượng còn lại đa số các nước dân chủ này vần chìm đắm trong nghèo nàn, lạc hậu và nợ nần để rồi chỉ biết làm thuê cho các nước giàu.

Anonymous said...

tiếp theo:
Nếu nhìn lại lịch sử của kinh tế thế giới thì thấy rõ mô hình độc tài có cái hay là nó tích tụ tư bản rất nhanh để phát triển hạ tầng của nền kinh tế, cụ thể là như Păc chung hy ở Nam TT, Tưởng Giới Thạch ở Đài loan, Lý quang Diệu ở Sing gapore và TQ nước láng giêng với VN ta.
Ngay trong nước hiện nay cũng vậy trong bối cảnh cả nước nghèo nàn đường xá xập xệ chưa làm đã hỏng thì Đà nẵng nổi lên là một mô hình thành công rõ rệt cả về hạ tầng đô thị và phát triển kinh tế. Đó là nhờ Đà nẵng nhờ có sự lãnh đạo tập trung vào tay ông Nguyễn Bá Thanh và cho dù ông Thanh có tham nhũng hay ko thi dân Đà nẵng vấn được nhờ và tự hào về sự thành công của thành phố quê hương.
Các nước khác theo mô hình dân chủ đâu phải không có thất bại cho dân tộc họ. Ví dụ điển hình là nước Mỹ. Trước ông Bush dưới thời Tổng thống Clinton nước Mỹ thành công tuyệt vời về kinh tế nhưng từ năm 2001 sau khi ông Bush cầm quyền vẫn nước Mỹ với người dân Mỹ đó, vẫn mô hình lãnh đạo dân chủ và tam quyền phân lập đó nước Mỹ lại từng bước sa lầy vào kinh tế để sau 2 nhiệm kỳ cầm quyền ông Bush bàn giao lại cho ông OBama khoản nợ kinh tế đến 3000 tỷ USD và một nền kinh tế sa sút thảm bại.
Vậy nên theo tôi chưa thể bàn mô hình nào là tốt hơn, dân chủ hay tập quyền lãnh đạo.
Cái cần bàn là làm sao để dân tộc có những người lãnh đạo xuất sắc cả về tài và đức.
người tài là phải biết sử dụng đúng các nguồn lực và nhân lên thành sức mạnh chung của của dân tộc và đem lại sự giàu có cho đất nước. Đặng tiểu Bình tuy có sai lầm ở Vụ Thiên an Môn nhưng dân tộc Trung quốc đời đời nhớ ơn ông đã đưa người TQ thoát khỏi nghèo nàn lạc hậu và mở mày với toàn thế giới.

Dù mức độ tài đức khác nhau nhưng người lãnh đạo của một dân tộc muốn thành công không thể là người tham nhũng được vì tham nhũng là hành vi ăn cắp gian dois, bóc vét tiền của người dân nộp thuế cho gia đình và cánh hẩu để tạo thế bảo vệ cái ghế của mình lâu dài. Để tham nhũng cho cá nhân và gia đình người lãnh dạo tham nhũng phải bảo kê cho đàn em cướp bóc, phải để cái ác thắng cái thiện, xã hội náo loạn là vì thế.KHi đã nhận tiền tham nhũng thì việc bán rẻ tài nguyên của con cháu là việc không tránh khỏi
NHư vậy sự thất bại của dân tộc Việt nam ta chưa hẳn đã là do mô hình lãnh đạo độc đảng. Theo tôi đó là do chúng ta thiếu may mắn trong việc lựa chọn thành công người lãnh đạo. Nếu trong cuộc cạnh tranh cái ghế TT năm 2006 ông Vũ Khoan thành công tôi tin đất nước ta hôm nay đã khác hoàn toàn, cho dù vẫn mô hình lãnh đạo này. Nhưng đất nước này bất hạnh vì ông Vũ KHoan không được bầu chì vì lý do quá 1 tuổi so với tiêu chuẩn !!!.
Các bác ở Hải ngoại cứ hay tinh vi lớn tiếng đòi dân chủ và nông cạn cho rằng sau chế độ CS là có dân chủ và có dân chủ thì VN ta sẽ giàu có thịnh vượng ngay. Đó là cái bánh vẽ thôi. Cứ nhìn các bác làm ăn thì biết sao ở nước ngoài cũng là môi trường dân chủ ở Mỹ đấy nhưng cac bác thua kém người TQ và các nước khác về mọi mặt đến thế. Chưa nói đến thành nhân vật lịch sử như ông Obama người gốc Kenia mà chỉ cần tạo ra một cộng đồng thương yêu và đoàn kết tương trợ với nhau như cộng đồng TQ ở các nước để người nước ngoài họ khâm phục, các bác VN ở hải ngoại có làm được đâu.
Có lẽ dân tộc ta là vậy, có sở trường là dèm pha, chê trách, đánh nhau và phá phách. Làm kinh tế thì vụn vặt, nặng về tìm lợi ích ngắn hạn và cò con.
Cái chúng ta cần phải cùng nhau suy nghĩ là sau sự sụp đổ của chế đọ này dân tộc ta sẽ phải lựa chọn ra một người lãnh đạo mới. Làm sao để dân tộc tìm ra được người lãnh đạo đủ tài và đủ đức để dẫn dắt người Việt thoát ra khỏi vòng kim cô của một dân tộc luôn được íịch sử giao cho sứ mệnh của một con chó săn mà các dân tộc lớn khác họ lợi dụng vì lợi ích của họ

Thuong VN said...

Ôi,nuoc Viet dau thuong. Mong sao som vuot qua kiep nan nay.

dân đen said...

hay và khảng khái.! Nhưng vẫn chỉ là ...mong sao .
Có một chút nửa vời khi đi tìm kiếm sự may mắn và lơ mơ khi đề cập đến mô hình cho hậu cộng sản.

Obama said...

Cs chủ nghĩa còn hoang tưởng gấp triệu lần như bạn....